Trong cơn hôn mê Hách Gia Nhi không ngừng cầu cứu ai đó. Có lẽ lần này bị nhốt ở kho lạnh như một nổi ám ảnh về sau của cô luôn vậy.
" Đừng...xin đừng đóng...cửa. Cho tôi ra ngoài đi. " Hách Gia Nhi lặp đi lặp lại nhiều lần một câu nói van xin.
Trong căn phòng giờ chỉ còn lại Mặc Hiên Kì song cái không khí yên tĩnh này một người thì say ngủ, một người thì vừa làm việc vừa chắm chút cho người khác.
Sau khi nghe thấy giọng nói mớ của Hách Gia Nhi anh liền để giở tài liệu lên bàn mà đến gần ngồi xuống cạnh cô.
Bỗng Hách Gia Nhi níu lấy bàn tay anh mà không chịu buông, đành vậy mà anh cũng tắt luôn đèn điện mà lên giường nằm cạnh cô. Bàn tay đưa lên trán đo nhiệt độ xem sao và sau đó là một nụ cười thoã mãn hiện lên trên khuôn mặt người đàn ông.
" Ngoan, ngủ đi. Không sao nữa rồi."
Mặc Hiên Kì giọng nhỏ nhẹ an ủi người con gái đang hôn mê kia, nhưng lạ thay trong tiềm thức cô như nhận được một hơi ấm, một cảm giác an toàn mà dựa vào lòng anh.
Trước hành động đó anh cũng không phản kháng gì mà mặc kệ lao vào giấc ngủ.
………
( Haiz! Truyện này là truyện tổng tài lạnh lùng, tan ác, không gần phụ nữ nhưng mà ông nam chính ổng không cho phép tui hành nữ chính nha. Ổng tự thay đổi tình tiết luôn, huhuu...giờ không biết ai mới là tác giả nữa. )-> lâu lâu chêu tí thui nha.
………
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-boss-muon-chiem-lay-toi-/3584951/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.