Chương trước
Chương sau
Trong cơn hôn mê Hách Gia Nhi không ngừng cầu cứu ai đó. Có lẽ lần này bị nhốt ở kho lạnh như một nổi ám ảnh về sau của cô luôn vậy.

" Đừng...xin đừng đóng...cửa. Cho tôi ra ngoài đi. " Hách Gia Nhi lặp đi lặp lại nhiều lần một câu nói van xin.

Trong căn phòng giờ chỉ còn lại Mặc Hiên Kì song cái không khí yên tĩnh này một người thì say ngủ, một người thì vừa làm việc vừa chắm chút cho người khác.

Sau khi nghe thấy giọng nói mớ của Hách Gia Nhi anh liền để giở tài liệu lên bàn mà đến gần ngồi xuống cạnh cô.

Bỗng Hách Gia Nhi níu lấy bàn tay anh mà không chịu buông, đành vậy mà anh cũng tắt luôn đèn điện mà lên giường nằm cạnh cô. Bàn tay đưa lên trán đo nhiệt độ xem sao và sau đó là một nụ cười thoã mãn hiện lên trên khuôn mặt người đàn ông.

" Ngoan, ngủ đi. Không sao nữa rồi."

Mặc Hiên Kì giọng nhỏ nhẹ an ủi người con gái đang hôn mê kia, nhưng lạ thay trong tiềm thức cô như nhận được một hơi ấm, một cảm giác an toàn mà dựa vào lòng anh.

Trước hành động đó anh cũng không phản kháng gì mà mặc kệ lao vào giấc ngủ.

………

( Haiz! Truyện này là truyện tổng tài lạnh lùng, tan ác, không gần phụ nữ nhưng mà ông nam chính ổng không cho phép tui hành nữ chính nha. Ổng tự thay đổi tình tiết luôn, huhuu...giờ không biết ai mới là tác giả nữa. )-> lâu lâu chêu tí thui nha.

………

Hách Gia Nhi tỉnh dậy trong một cơ thể mệt mỏi đến không còn một sức lực nào, tay chân cô như nhũn đi. Chắc là do cái tác hại ở khá lâu trong kho đông lạnh cũng không chừng.

Đang cảm thấy rất bất lực, thì một mùi thơm phảng vào từ ngoài cánh cửa. Bước vào phòng cùng với một bát cháo vừa nấu xong trên tay Mặc Hiên Kì nói " Dậy rồi à mau ngồi lên ăn cháo thôi. "

What? Thật không hiểu được rằng nay vị tổng tài này sao lại rảnh rỗi ở nhà như thế này nữa. Hằng ngày không phải mặt trời vừa ló là anh ta đã đến công ty mà không thấy tăm hơi đâu rồi sao?



Hách Gia Nhi khó khăn mà ngồi dậy tựa lưng vào giường cô hỏi với giọng yếu ớt :

" Cháo? Anh nấu à? "

Rất tự tin với cái tài nấu ăn của mình mà Mặc Hiên Kì lật ngay cái thái độ hẳn, anh nở một nụ cười lịch lãm làm tăng lên độ đẹp trai của mình lên gấp bội lần.

Haha. Lại còn phải nói chứ nhìn anh hôm nay không mặc trên mình bộ vest trong cũng khác hẳn. Quả thật người đẹp thì mặc gì cũng đẹp.

Nhưng quay lại trước câu hỏi của Hách Gia Nhi cái đã.

Mặc Hiên Kì đặt bát cháo xuống bàn mà lấy nước và thuốc cùng để xuống bên cạnh. Anh lên lời đe doạ cô, bắt cô ăn hết cái bát cháo to soạng kia.

" Đây là lần đầu tiên tôi nấu ăn cho người khác, nên là gắng mà ăn cho hết cho tôi không thì coi chừng tôi xử cô bây giờ. Không ai may mắn hơn cô nữa đâu. "

' Lần đầu nấu ăn ư? Anh ta mà lại nấu cháo cho mình luôn, đúng là Mặc Hiên Kì trong lời đồn không vậy? Nhưng mà nhìn cách nấu thì chắc là không tệ đâu nhỉ, mình nên lấp cái bụgj này đã thôi. ' Hách Gia Nhi vừa nhìn anh rồi lại quay sang nhìn tô cháo mà bụng không ngừng sôi lên sùng sục.

Nhưng trong cái sức không còn này cầm cái thìa cô cũng bất lực, nhìn thấy cái sự yếu ớt mềm mỏng này Mặc Hiên Kì cũng không vừa mắt tí nào.

Anh cướp lấy chiếc thìa mà đút cho cô, ngạc nhiên nên cô vội vàng đòi giành lại quyền tự ăn của mình mà hét lên " anh để tôi tự ăn đi. "

" Ngồi yên. " Nghiêm nghị, khuôn mặt không một sắc cảm anh quát mạnh cô. Thật sự anh cũng không muốn làm cô sợ đâu nhưng nếu không như vậy chắc chắn cô không chịu để anh đút cháo đâu.:

Không gõ cửa mà mấy người bạn của Hách Gia Nhi và Mặc Hiên Kì đổ ùa vào. Trước cái cảnh một người đút một người ăn thế này xem ai không hiểu nhầm không đây.

Mọi người ai cũng hả hở mồm hai mắt như sáng to rõ ràng hẳn

" Trời ơi, có phải tổ tông Mặc Hiên Kì của tôi đây không? "



Long Kim Bảo chạy quanh người Mặc Hiên Kì mà nhìn ngược nhìn xuôi mà phán.

Riêng cả mấy cô bạn của Hách Gia Nhi cùng Kiều Duy Huân cũng không nghĩ rằng tình cảm của hai người này lại tiến triển nhanh đến nỗi vậy.

" Nhi, cậu không sao chứ? Làm bọn tớ lo chết khiếp à. Nhưng mà sau khi nhìn thấy cái cảnh này thì...bọn tớ cũng yên tâm đi phần nào rồi."

Mục Ly vừa cười vừa ngồi xuống bên cạnh Hách Gia Nhi nắm lấy tay cô mà nói.

Nhường lại không gian cho mấy người phụ nữ thì mấy anh chàng trưởng thành kia ra ngoài mà đóng cửa lại. Thật hiểu tâm lý quá cơ rồi đấy.

Hách Gia Nhi vừa cảm động được đoạn đầu thì đoạn sau như muốn đứng dậy mà đánh nhau với Mục Ly một trận.

" Mấy cậu thấy tớ còn chưa đủ liệt giường sao mà còn cố làm cho tớ tức lên vậy? Chán quá nếu mà ở trong nhà suốt như thế này chắc là chết buồn trước chết bệnh quá. " Hách Gia Nhi căng mặt lên mà cố phê phán Mục Ly rồi lại quay sang than thở chuyện của mình.

" Bảo Mặc Hiên Kì xem sao, không chừng anh ta sẽ làm thứ gì đó khiến cậu vui đó. "

Lyna cảm thấy người đàn ông lạnh lùng, bản tính tổng tài xưa nay có tính mà bây giờ lại hạ mình đút cháo cho cô nữa chứ. Huống hồ người hầu cũng nấu được cháo thì việc gì anh ta lại phải tự tay mình nấu, đúng thật là quá lạ.

Hàn Ngọc Yến dù có làm việc gì thì cô cũng luôn giữ bình tĩnh là trên hết nên lần này cô cũng rất tận tình mà phân tích cho Hách Gia Nhi rất nhiều về con người của Mặc Hiên Kì.

Từ hành động, cách đối xử mấy ngày nay của anh thì chốt lại câu cuối chính là " Mặc Hiên Kì đã rung động với cậu rồi, anh ta là người như nào thì còn chưa rõ nhưng hiện tài thì đối xử với cậu rất tốt với cậu đó. "

Nghe xong sự phân tích chi tiết kia Hách Gia Nhi cùng mấy cô bạn ai cũng thán phục.

" Quả thật là hoa khôi có kinh nghiệm nhất trong tình yêu của trường. "

Cả ba người bạn cùng gật đầu mà đồng thanh nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.