Người đàn ông ôm phắc lấy cô vào ngực mình lần nữa, lần nay anh ôm chặt hơn để Châu Giản Dao không thể đẩy anh ra nữa.
“ Bé con, bình tĩnh nghe anh giải thích được không?, đừng tức giận, ngoan anh sẽ nói rõ với em được không? “
Người đàn bà lúc này mới nhận ra mọi chuyện, đứa con gái thất lạc bà ta tìm kiếm bấy lâu lại ở ngay trước mặt vậy mà những ngày qua lại không thể nào nhận ra được nhau, rõ ràng là đứa con do mình sinh ra lại không nhận ra được có người mẹ nào tệ hại như bà ta chứ, người mà lúc nào cũng phải kính cẩn gọi ba tiếng ‘ Châu phu nhân ‘ không ngờ lại là con gái ruột của mình, đứa con năm xưa trong lúc bồng bộc đã vứt bỏ, Châu Giản Dao chính là con gái ruột của mình, sự thật này khiến người đàn bà hạnh phúc như vỡ ào, những ngày qua khi tiếp xúc với cô bà ta cũng đã luôn có ấn tượng tốt, trong mắt người đàn bà Châu Giản Dao là một cô gái hiền từ, ngây thơ đây chính là lí do tại sao lúc đó bà ta lại thấy gương mặt cô có vài nét giống hệt mình.
Người đàn bà bước lên vài bước, nước mắt chảy dài trên miệng lại nở rộ nụ cười hạnh phúc.
“ Con gái, là con gái của tôi thật sao? “
“ Không, tôi không phải con gái của bà, bà không phải là mẹ của tôi, tôi không có mẹ, tôi là cô nhi, là trẻ mồ côi, là đứa con bị chính mẹ mình vứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-be-con-anh-hai-thuong-em/3335542/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.