Châu Chấn Khiêm ngồi ở phòng khách gương mặt anh lãnh đạm nhưng không thiếu phần hung dữ, chân này vắt lên chân kia.
A Từ nghiêm nghị báo cáo thông tin mình điều tra được cho anh điều mà lúc tối cậu ta không thể nói với người đàn bà kia.
“ Chủ tịch, cô con gái thất lạc của bà ta chính là phu nhân, tôi đã điều tra năm đó phu nhân gần ba tuổi đã bị một người phụ nữ mang đến để ở gốc cây gần cô nhi viện sau khi được cô nhi nhận vào chăm sóc không được bao lâu thì được Châu gia nhận nuôi, thật sự không sai đâu chính là phu nhân nhà chúng ta “
“ Chồng ơi,…”
Châu Chấn Khiêm còn chưa kịp thích ứng với sự thật mình nghe được đã nghe thấy tiếng gọi khe khẽ của người phụ nữ, anh bấc giác kinh hãi ngẩng đầu nhìn thấy Châu Giản Dao đang lim nhim mắt đứng trên cầu thang không biết những gì A Từ vừa nói cô có nghe thấy không nếu Châu Giản Dao biết chuyện mình chính là con gái thất lạc của người đàn bà kia không biết cô sẽ như thế nào.
Châu Chấn Khiêm giấu nỗi lo âu của mình ra ngoắc tay ra hiệu cho A Từ rời đi còn mình thì đi nhanh lên chỗ cô, hai tay nắm chặt tay người phụ nữ, anh dịu dàng.
“ Sao thế bé con, sao không ngủ đi “
“ Em đi tìm anh đấy, giờ này anh còn phải làm việc sao? “
Châu Giản Dao nhìn lên đồng hồ đã gần ba giờ sáng giờ này đúng ra cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-be-con-anh-hai-thuong-em/3334100/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.