Châu Chấn Khiêm nghiêng đầu, nhìn cô cười sủng
“ Nói hay lắm, bé con “
Châu Giản Dao nắm lấy tay anh: “ Anh hai chúng ta về nhà đi “
Anh nhìn cô gật đầu rồi hướng ánh mắt căm phẫn về phía bọn người phiền phức trước mắt, anh nhìn qua một lượt thấy bọn người kia không hề có ý định tránh đường liền ngoắc tay ra hiệu cho vệ sĩ mình đám người kia sợ hãi lập tức đứng ra hai bên, Châu Từ nhìn theo anh nghiến răng nghiến lợi, Châu Chấn Khiêm trước mắt không còn là đứa con trai ngoan ngoãn, hiểu chuyện của năm xưa nữa rồi anh bây giờ như một con người hoàn toàn khác, lúc trước ông ta hùng hổ thế nào thì bây giờ lại sợ hại ngược lại anh.
Hứa Việt Trạch cùng bố anh ta cũng không dám hó hé lấy một tiếng, bọn họ đã thua thảm như thế ông ta có giận dữ có muốn thay con trai trả thù cũng không dám ra tay ngay lúc này.
Cả hai nắm chặt tay nhau rời đi dưới sự giận dữ, căm phẫn của bọn người đó, Châu Giản Dao lúc rời đi có lén liếc nhìn qua Châu Từ nói thế nào đi nữa cô vẫn luôn xem ông ta là bố của mình mặc cho những năm qua ông ta đã đối xử tệ hại với cô thế nào đi nữa, trong lòng cô công nuôi nấng dưỡng dục của ông ta dành cho mình rất to lớn nhưng để có thể có can đảm ở lại thì cô hoàn toàn không có, cô không dám cùng ông ta quay về cái địa ngục đó nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-be-con-anh-hai-thuong-em/3325214/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.