Trong lúc Kiêu Kỵ Hầu đồng thời quay lại dò xét tôi, tôi cũng nhìn chăm chăm vào người đứng trước mắt mình. Khí chất kiêu ngạo trên người hắn làm trong lòng tôi cũng cảm thấy hồi hộp. Nếu hắn thật sự đứng đế vương, có lẽ cũng là một vị hoàng thượng tốt đi, chỉ là thần thái ở cặp lông mày của hắn làm tôi như có cảm giác đã từng gặp qua ở đâu đó, hình như tôi đã thấy hắn ở đâu rồi.
Tôi đang chìm trong suy nghĩ của mình đột nhiên một giọng nói từ tốn nhưng thập phần uy nghiêm truyền đến "Không biết ngọn gió nào thổi nương nương tới đây vậy?". Khẩu khí đầy miệt thị.
"Hầu gia, mục đích đến đây của bản cung hôm nay thiết nghĩ trong lòng Hầu gia cũng rõ rồi, bản cung cũng không cần vòng vo nữa" Tôi nén hàn ý trong lòng, nhẹ nhàng nói. Nói xong, tôi lấy tay kéo mạng che mặt xuống, bởi vì tôi bây giờ chỉ muốn sớm giải quyết vấn đề. Tôi cũng hiểu rằng, mạng che mặt chẳng qua chỉ là để ngụy trang sự sợ hãi trong lòng nhưng, mạng đã bỏ xuống cũng có nghĩa hắn sẽ nhìn thấy tâm tư tôi. Đã đến nước này rồi, hà tất phải....
"Là nàng? Nàng...... nàng.........thật sự là Lãnh Phi?" Kiêu Kỵ Hầu đột nhiên mở to mắt, thì ra chính là nàng ấy, nữ tử của Đế Vương Yến, nhưng mà, có gì đó không đúng...lần trước gặp nàng, nàng vẫn là một thiếu nữ cải trang, lúc đó Lãnh Phi cũng đã sớm vào cung rồi mà, lẽ nào nàng ấy....
"Ông biết ta?" Tôi cảm thấy hiếu kỳ nhìn lại người đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-bang-phi/563470/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.