Thấy khuôn mặt Hoàng thượng đang cười tươi, Vân nhi lại đột nhiên liếc sang một cái, Phượng Dương ngẩn người, bỗng chuyển từ đang tươi cười, sang một bộ mặt như rất đáng nhận tội chết, ngập ngừng quỳ xuống làm cho người đang đắm mình trong Bích Loa Xuân kia kinh ngạc tột độ.
"Hoàng thượng, thần thiếp có tội, thần thiếp đáng vạn chết!"
"Phượng Dương, mau đứng lên, có chuyện gì?" Hoàng thượng kỳ thực đang ngỡ ngàng vì hành động quỳ xuống của nàng. Nghĩ lại Phượng Dương, từ lúc nhập cung đều dựa vào thân phận Hoàng quý phi mà bắt nạt mọi người, ngay cả trước mặt bản thân ta cũng còn kiêu ngạo vài phần, cớ sao hôm nay lại.....
"Hoàng thượng, là thần thiếp có tội, thần thiếp ngày trước ỷ vào thân phận Hoàng quý phi, đối xử với bọn họ không được tốt, làm cho tất cả hậu cung đều kinh sợ, lại còn làm cho cả Hậu cung vì thần thiếp mà hỗn độn. Đó là tội của thần thiếp, xin Hoàng thượng xét phạt!" Phượng Dương cứ thế quỳ dưới đất, từng lời từng lời nhận tội về mình.
Thật không ngờ Hoàng thượng như thế này, nhìn Phượng Dương ủy khuất, đang rơi lệ, nơi mềm yếu nhất trong lòng như được an ủi. Nếu như nàng ấy có những thay đổi tốt như thế, đây chính là cái phúc của Hậu cung đi. Có lẽ để nàng ấy khuyên phụ thân của nàng, chắc là sẽ càng có hiệu quả. Nhưng trong cung bao nhiêu năm rồi, Hoàng thượng nào có thể không biết những sự việc ở Hậu cung, nên tin tưởng nàng ấy không, còn có chút phân vân.
Không chờ Hoàng thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-bang-phi/563453/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.