Lan nhi đã chạy ra phía trước đỡ tôi dậy, tôi nhìn thấy trong mắt hắn có chút vui mừng, nhưng rồi lại đổi ngay sang bộ mặt lạnh lùng, còn hơn lúc đầu tiên tôi thấy, tựa hồ như muốn ăn tươi nuốt sống tôi, muốn nhìn thấy rõ bản chất tôi.
"Hoàng thượng, xin hãy nghe thần thiếp giải thích. Thần thiếp thật sự không làm việc gì có lỗi với Hoàng thượng cả!" Tôi quỳ xuống, tôi không gọi Thụy bởi vì hắn xưng hô với tôi đều nhất loạt xưng trẫm, tôi biết, hiện giờ hắn đang tức giận nhưng tôi cũng vui mừng, hắn có để ý đến tôi thì mới như thế, có điều, tôi không muốn đầu hàng, tôi phải nắm lấy hạnh phúc của mình. Cách đào thoát vừa rồi của bản thân làm tôi thấy kinh thường chính mình. Trong lòng tôi cũng rất đỗi lo lắng, nếu như hắn không tin tôi, vậy tôi biết phải làm sao...
"Nghe nàng giải thích, Lãnh Phi a Lãnh Phi, nàng cho rằng trẫm là đứa trẻ lên ba sao, nàng cho rằng tất cả việc vừa rồi trẫm đều không nhìn thấy gì sao!" Hắn đột nhiên cười to "Vậy hãy để trẫm nói với nàng, trẫm đã nhìn thấy tận mắt tất cả. Nếu như hắn không có tình cảm với nàng vậy thì tại sao lại mạo hiểm quay lại nơi này, nàng cho rằng nàng và hắn như thế nào trẫm đều không biết sao. Ngày trước cứ tưởng hai người là bạn nhưng hôm nay ta nhìn thấy hết, ánh mắt đó, biểu cảm đó, nàng còn muốn biến trẫm thành thằng ngố hay sao!"
Tôi sững sờ, không ngờ hắn có thể nói được những lời này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-bang-phi/563451/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.