"Tiểu thư, người trở về rồi!" Vừa mới vào cửa Lãnh Thu Cung, Lan nhi đã xông ra, vội vàng ôm chặt lấy tôi.
"Nương nương, người về rồi! Bọn nô tài nhớ nương nương chết đi được!"
"Nương nương, người trở về rồi! Bọn nô tài nhớ nương nương chết đi được" Tử nhi bọn họ đã đứng trước cửa đợi rồi.
"Được rồi, mau đứng hết lên đi!" Tôi cười, đẩy Lan nhi ra, bảo bọn họ đứng lên. Nhìn thấy bọn họ vui mừng, tuyệt nhìn thấy Hoàng thượng đứng ngay bên cạnh tôi, vội vàng đổi ngay nét mặt.
Lập tức quỳ xuống "Mong Hoàng thượng tha tội"
"Được rồi, trẫm biết các ngươi nhớ nương nương quá nên không chú ý tới trẫm, đều đứng lên đi. Chỉ cần các ngươi sau này chăm sóc tốt nương nương, trẫm sẽ không trị tội đâu!" Thật không ngờ, Hoàng thượng lại vui vẻ thế, kỳ thật, nhìn thấy đám nô tài đối với nương nương như thế, trong lòng hắn rất mừng, nghĩ lại, những người này chắc chắn sẽ chăm sóc tốt nàng đi!
"Tạ ơn Hoàng thượng tha tội"
"Nguyệt nhi, nàng trở về rồi, có nhớ nơi này không?" Vừa vào đến phòng, Thụy đỡ tôi nằm lên giường, cười nói.
"Vậy mà đi cũng khá lâu rồi!" nhìn tất cả mọi vật xung quanh, không hề có chút thay đổi nào. Tôi vùi mình vào ngực Thụy, tay ôm lấy eo hắn, một tình cảm ấm áp lại dồn lên trong tim.
"Thụy, ta hiện nay cảm thấy rất hạnh phúc. Thật không ngờ, ta lại có mang con của chúng ta"
"Ta cũng hạnh phúc a, Nguyệt nhi trở về rồi, lại còn mang cho ta món quà tốt như vậy!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-bang-phi/563437/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.