[Tác giả] Bạn đọc thân mến, gần đây mạch văn có vẻ hơi loạn. Nguyệt Nguyệt xin được tạ lỗi với bạn đọc. Ở đây chỉ là một cái kết thúc nho nhỏ, sau này, tất cả các vấn đề sẽ dần dần hé ra thôi. Bạn đọc xin hãy tiếp tục cổ vũ cho Nguyệt Nguyệt nhé!
Nguyệt Nguyệt xin nói trước một chút, phía trước Lãnh phi trên đường gặp phải hành thích cho đến chương này đều thuộc về những hồi ức của Lãnh phi.
>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>
Kiêu Kỵ Hầu tại nơi bí mật phía Nam Lợi Châu.
"Vân Chúc, sao rồi?" Một nam nhân mặc kỳ bào xanh thẫm khoảng bốn, năm mươi tuổi bước vào doanh trại, hướng về người đang ngồi trên chiếc bàn khoanh khoanh vẽ vẽ bản đồ mà cất giọng hỏi.
"Tham kiến Hầu gia!" Người mặc áo bào xanh đó không phải là ai khác chính là Kiêu Kỵ Hầu.
"Miễn lễ!" Kiêu Kỵ Hầu cười, đỡ người đang quỳ dưới đất dậy.
"Vân Chúc, ý ngươi thế nào?"
"Bẩm tướng quân, thuộc hạ cho rằng chúng ta có thể chia làm ba nhánh để vào thành, sau đó tập hợp tại đây, Hầu gia xin nhìn nơi này, không biết...." Người tên là Vân Chúc chỉ trên bản đồ, chỉ chỉ điểm điểm. Kiêu Kỵ Hầu trên mặt càng lộ rõ nét cười.
"Được, được. Cứ theo cách ngươi mà làm. Ngày mai chúng ta sẽ theo hướng Bắc mà xuất quân!" Kiêu Kỵ Hầu gật gật đầu, đột nhiên trịnh trọng giao phó
"Vâng, Hầu gia, các tướng sĩ cũng chuẩn bị xong rồi, chỉ là không biết đại công tử và nhị công tử nơi đó..." Vân Chúc mặt hưng phấn, tuy rằng lúc đầu không tán đồng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-bang-phi/563434/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.