"Hoàng thượng từ bi, lão thần vẫn chưa tìm ra, bởi vì không nhìn thấy người, cho nên không cách nào tìm được mà hiện tại chỉ để lại một tín phong"
"Thư? Mau đưa trẫm xem" Thụy mặt đầy kích động.
Thư đưa cho Hoàng thượng.
"Có điều bẩm Hoàng thượng, thần đã xem qua, chỉ là một tờ giấy trắng, cho nên..."
Giấy trắng? Rút phong thư ra, nhìn trái nhìn phải, tuyệt nhiên vẫn là một tờ giấy trắng...
Sao lại là giấy trắng? Rút cuộc là ai làm vậy? Nếu như là địch nhân, lẽ ra không nên... Còn nếu là bằng hữu, tại sao lại....
"Thụy, người nhìn cái này" thấy nàng rút ra một tờ giấy trắng, đặt trước mặt ta.
"Nguyệt nhi, nàng cho ta xem tờ giấy trắng tinh này làm gì? Có gì khác sao?" Ta mơ hồ hỏi.
"Thụy, người cứ tiếp tục nhìn đi"
Ta nhìn thấy nàng lấy tờ giấy đó phủ lên mặt bàn, lấy ra một chiếc cốc, rồi đổ nước trong cốc lên.
"Nguyệt nhi, nàng làm gì vậy?"
"Thụy, người cứ chờ đi." Làm ta đành im lặng, dán mắt vào nhìn.
"Thụy, nhìn này" nàng gọi to, thấy trên giấy trắng dần dần hiện lên ba chữ "Thiếp yêu người"
"Nguyệt nhi, đây là?" Ta nghi ngờ hỏi, không chỉ bởi vì ba chữ đó, mà bởi vì sự biến hóa, rõ ràng vừa chỉ còn là một tờ giấy trắng... sao có thể có chữ?
"Thụy, đây là thiếp tặng người. Biểu thị trái tim thiếp!" Ta nhìn thấy nàng tinh nghịch cười "Thú vị không?"
"Ta đương nhiên vui rồi, ta cũng yêu nàng! Nhưng Nguyệt nhi, đây rút cuộc là gì vậy? Ta nhớ rõ đó chỉ là một tờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-bang-phi/563423/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.