Thế nhưng, thật không ngờ tới bị một vật gì đó ngáng chân, hướng về dưới đài mà ngã xuống. Sau đó, cũng trong chớp mắt tôi thoắt cái đã nằm gọn trong vòng tay ấm áp. Trong mắt hiện lên hình ảnh Thụy. Còn người ngáng tôi, chính là Lãnh Vân không ai khác, không biết nàng ta từ lúc nào đã lên trên này rồi.
Thụy nhẹ nhàng đỡ tôi dậy, đứng trên thượng đài. Chiếc khăn che mặt của tôi trong lúc không cẩn thận đã bị rớt xuống, phía dưới đài lại được một phen náo nhiệt.
"Thật không ngờ Nguyệt nhi cô nương này lại xinh đẹp như vậy!"
"Thật như tiên nữ giáng trần a!"
"Đó không phải Nguyệt nhi cô nương mà..."
....
Thế nhưng, tất cả những thứ này đối với tôi chẳng có chút can hệ gì, tôi nhìn Thụy một cái, Thụy có ý gì đó, hai tay ôm lấy eo tôi, chân hơi nhún một chút, tôi đã cùng hắn bay bổng ra ngoài.
"Thụy, ta đang bay a! Thứ cảm giác này thật tuyệt!" Tôi nhìn sang một bên mặt hắn, cảm nhận được chính là hạnh phúc.
Hạ xuống một khách điếm phía đối diện, hắn ôm xiết lấy tôi....
"Thụy, hôm nay ta rất vui, đa tạ"
"Nguyệt nhi, tối nay nàng đã cho ta mở to mắt mà nhìn rồi!"
"Thụy, người cũng không phải thế sao? Chữ người viết thật đẹp quá đi, thiếp a, không dám cầm bút đâu"
"Cho nên nàng mới để ta thay nàng viết?"
"Đúng a, nếu không thì phải làm sao? Chắc để thiếp mất mặt ư?" Tôi cười cười.
"Còn mất mặt gì, nàng tối nay thật sự là đỉnh cao rồi, ngay cả Hoàng thượng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-bang-phi/563398/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.