Xuân Mãn Lầu truyền đến tin tức, tôi trốn ra khỏi cung gặp bọn họ, không ngờ bọn họ đã nghĩ được một kế rất hay rồi.
Phân phó cho bọn họ xong, tôi vội vàng chạy qua bên tiệm lẩu.
"Tiểu thư, người đến rồi. Lâu lắm không gặp người" Vừa mới bước chân vào tiệm lẩu, bác Vương đã ra nghênh đón.
"Bác Vương, gần đây buôn bán ra sao?" Tôi cười.
"Bẩm tiểu thư, rất tốt. Thu nhập tháng này còn hơn cả tháng trước!"
"Bác Vương, bác qua đây một chút!" Tôi kéo bác Vương lên phòng.
"Bác Vương, bác rút một phần tiền, mua hết gạo của tất cả các tiệm bán gạo trong kinh thành, rồi phái người của ta đến quản lý, đồng thời, số tiền còn lại tất cả giao cho cháu, còn nữa...." Tôi vừa giao phó công việc, vừa rút ra một phong thư "Bác Vương, cái này khi nào có cơ hội thì giao cho công tử, hắn sẽ tự hiểu"
"Tiểu thư, người yên tâm! Tôi đi làm ngay đây!" Nói xong gấp gáp đi ngay, tôi kéo bác lại
"Bác Vương, đừng gấp, bác cùng cháu đi xem đám dân đen kia trước"
Đây là nơi lần trước, chỉ là không phải là những người cũ, thế nhưng, bọn họ dưới sự giúp đỡ của bác Vương, kỳ thực cũng...
Tôi đến ngoài thành, trong mắt là những người dân nghèo vừa qua trận lũ lụt, đang tranh giành nhau.......
Thấy bác Vương đến,đám người kia bèn chạy đến vái lạy.
"Mọi người mau đứng dậy, lão phu không dám nhận! Lại nói, người cứu mạng các vị không phải ta, mà là tiểu thư nhà ta" bác Vương giải thích.
"Đa tạ ơn cứu mạng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-bang-phi/563388/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.