“Câm miệng, ta tìm ma ma nhà ngươi, mau mời tới đây”
Ai đang làm ồn ở ngoài đó vậy? Thì ra người này chính là ma ma.
Tôi vòng tay chào, “Ma ma, tiểu nữ nghe nói tài đánh đàn của Lệ nhi cônương rất tuyệt, mong ma ma dẫn ra xem mắt”, nói xong liền nhét 1 thỏivàng vào tay bà ta.
“À…, xin mời cô nương vào trong” ma ma thoắt 1 cái đã thay đổi thái độ, cũng không nói tôi là cô nương thì không được phép vào…
“Lệ nhi, mau ra đây, có khách tới”
“Ma ma, bà biết bữa nay ta không tiếp khách mà…”
“Lệ nhi, vị cô nương này muốn gặp ngươi”, ma ma dẫn tôi đến căn phòng phía trước, gõ cửa.
“Sao cô nương lại đến nơi này? Không biết tìm Lệ nhi có chuyện gì?” Tôi bước vào, quả là 1 nữ tử cực kỳ xinh đẹp, chỉ có điều trên trán dường nhưchứa đầy nỗi buồn thương.
“Tiểu nữ nghe nói tài nghệ đánh đàn của Lệ nhi cô nương là độc nhất vô nhị, nên đến đây xin được thỉnh giáo”
………………
Khi khúc nhạc kết thúc, cảm giác duy nhất của tôi là muốn rơi lệ, tài nghệkhông cần phải bàn, chỉ riêng cái cảm giác đó, có thể nói không ngườinào có thể sánh bằng…
“Lệ nhi cô nương, thật sự là 1 khúc nhạc hay! Có thể nói là tuyệt diệu, đàn & người đã hoà quyện vào nhau” – tôi thốt ra
Tôi thấy nàng sửng sốt “Tiểu thư thật biết nói đùa, Lệ nhi còn kém mà…”
“Lệ nhi cô nương quá khiêm tốn rồi, chỉ có điều, tại sao tiếng đàn của Lệnhi cô nương lại phiền muộn như thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-bang-phi/563370/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.