Chỉ trong chốc lát, đã có tiểu thái giám đem mười cái lưu ly bôi đến.Tôi bày tất cả ra bàn, ánh mắt mọi người đều kinh ngạc đổ dồn vào tôi.Tôi lấy nước đang đựng trong ấm trà theo thứ tự từ phải sang trái, đổvào mười ly thủy tinh đang nằm theo hàng dọc, tùy ý mà cho vào khôngquan tâm đến nhiều hay ít. Tôi lấy một đôi đũa, nhẹ nhàng gõ vào mội cái ly một cái, không ngờ lưu ly bôi lại có âm điệu tốt như vậy, so với âmthanh tôi từng nghe từ ly thủy tinh thì hay hơn nhiều. Lấy ấm trà, tôiđem nước trong ly thêm thêm giảm giảm, cho đến khi tôi cảm thấy tốt nhất mới thôi.
Sau khi thấy âm điệu của tất cả đã ổn, hai tay tôi giữ yên ngẩng đầu lên nhìn bao quát một vòng, trên mặt mọingười đều hiện lên vẻ hoài nghi. Bốn người kia lại còn có thêm vẻ khinhmạt. Tôi không để tâm đến, tay bắt đầu diễn tấu giai điệu quen thuộc của tôi, “Chớp mắt đã ngàn năm” **
Thanh âm thanh thúy, mớiđầu có chút đứt quãng dần dần cũng trôi chảy hơn, rồi biến thành mộtgiai điệu hoàn chỉnh. Tôi không nghĩ bản thân lại có thể nhớ kỹ từng âmsắc, lại càng không nghĩ đến lưu ly bôi lại tạo ra thanh âm như vậy,thật không khác gì thanh điệu từ một cổ tranh ***
Đếnđoạn cuối của bài nhạc, tay trái của tôi dừng lại, tay phải đưa cao lênlần lượt gõ nhanh một vòng tất cả ly, tạo ra âm điệu kết thúc...
Khi đã dừng tay, tôi nhìn lên thì bắt gặp ánh mắt ngạc nhiên của mọi người. Tôi biết bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-bang-phi/563343/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.