“Nếu như nương nương vẫn còn muốn đánh Nguyệt nhi thì cứ nói đi. Cũngxin người cứ tự nhiên, chỉ mong nương nương đánh xong có thể rời khỏiLãnh thu cung” tôi cố gắng đứng vững, thật sự không muốn dính dáng gìvới họ nữa.
“Ngươi nghĩ rằng ta không dám sao?” câu nói vừa dứt thì tôi đã bị tát một cái
Tôi choáng váng đến gần như ngất xỉu, tôi biết bản thân đã không cầm cự nổi nữa rồi “Còn có việc gì thì nhân tiện nói luôn đi” tôi cố gắng nói
Nhìn bàn tay vừa đưa lên cao nhắm vào tôi, bỗng dưng lại dừng lại giữa không trung …
“Là ai cho phép các ngươi ở chỗ này giễu võ giương oai?”
“Hoàng thượng, là thần thiếp sai” thì ra là hắn
Thân thể nằm trong lòng ai đó, nghe được tiếng gọi từ nơi xa thẳm “Nguyệt nhi, Nguyệt nhi” tôi cuối cùng mất đi ý thức
Đầu đau quá, chậm rãi mở mắt
“Tiểu thư, cuối cùng người đã tỉnh lại. Tiểu thư, người không sao chứ?” Lan nhi nắm chặt tay tôi
“Ta không có việc gì. Lan nhi, đỡ ta đứng lên. Sao lại mệt mỏi đến thế, ta bị làm sao vậy?”
“Tiểu thư, người làm ta sợ muốn chết”
“Thái y, mau chẩn mạch cho nương nương” tiếng nói uy nghiêm truyền đến, tôi mới chú ý đến bên cạnh Lan nhi còn có một người khác
“Thần thiếp khấu kiến Hoàng thượng” tôi cô gắng ngồi dậy
“Thân thể Nguyệt nhi không được tốt, không nên đa lễ như vậy” vừa ôn nhu vừaquan tâm như vậy, làm cho tôi cảm thấy không thích ứng
“Về phần Mai phi và các nàng ấy, Trẫm nhất định sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-bang-phi/563337/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.