"Phụ thân, con muốn tiến cung."
Tuệ Tâm khẳng hùng hồn tuyên bố.
Lưu tể tướng trợn tròn mắt nhìn nàng một hồi lâu, chớp chớp mấy cái, rốt cuộc chỉ tay vào nàng mà kêu lên.
"Tâm nhi, con chính là đồ con heo chết tiệt nha."
"..."
Tuệ Tâm muốn ngửa mặt lên trời mà than. Phụ thân à phụ thân, người có thể tập trung vào trọng tâm của vấn đề, không cần nhớ tới chuyện đó có được hay không?
"Đột nhiên sao con lại muốn tiến cung vậy? Chẳng phải con đã nói không thích sao?"
Lưu tể tướng tò mò hỏi, cả chòm râu cũng vểnh lên.
"Tại vì con muốn thế thôi. Ây dà, phụ thân người không cần quan tâm nhiều tới vấn đề này làm gì đâu, cứ quyết định như vậy đi, người mau tìm cách sắp xếp ổn thỏa cho con là được rồi. Như vậy đi ha, con trông chờ kết quả từ người đó."
Tuệ Tâm nhìn Lưu tể tướng nửa như quyết tâm, nửa như van nài, khiến ông thở dài một hơi.
"Thôi được, mọi chuyện đều theo ý của con. Vốn dĩ bên trên đã ra chiếu, chỉ chờ xem con có đồng ý hay không thôi. Nếu con đã đổi ý, ta sẽ sớm chuẩn bị cho con."
"Phụ thân, con thương phụ thân nhất."
Tuệ Tâm mừng rỡ túm lấy cánh tay Lưu tể tướng, vui vẻ cười tít mắt. Ông nhìn nàng, đôi mắt hiền từ khẽ nheo lại, dịu dàng xoa đầu nàng.
"Nha đầu này, lớn bằng từng này rồi mà một chút phong thái điềm đạm cũng không có, lúc nào cũng như một tiểu oa nhi nghịch ngợm. Một thân một mình ở trong cung, thật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-ai-phi/262794/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.