Trà hương trong xe còn chưa đốt xong, xe ngựa đã dừng ở cửa lớn Tống gia.
Hòa Sinh xốc rèm lên quan sát bên ngoài, thấy ở ngoài cổng mấy tỳ nữvây quanh một thiếu nữ mặc trang phục màu tím, đeo vàng đeo ngọc, dángngười yểu điệu.
Vệ Lâm xuống xe chào hỏi, giới thiệu: “Đây là Tống Dao nhỏ bé của ta.” Nàng chỉ vào Hòa Sinh nói: “Đây là đường tỷ Hòa Sinh của ta, từ VọngKinh tới.”
Hai người chào hỏi lẫn nhau.
Trong nhà Tống Dao mở ngân hàng tư nhân, được xem là giàu có bậc nhấtThịnh Hồ. Mặc dù gia sản so với người khác nhiều hơn, nhưng cũng khôngtự cao tự đại, cùng Vệ Lâm rất tốt. Tính tình nàng hoạt bát, vừa thấymặt đã lôi kéo Hòa Sinh hỏi nhiều vấn đề, Vệ Lâm thúc nàng lên xe ngựa.
Ba người đang muốn lên đường, chợt nghe có người gọi Tống Dao: “Muội muội, chớ có ham chơi, về nhà sớm chút!”
Hòa Sinh quay lại nhìn, thấy ở cửa phủ là một người nam tử cao gầy dẫn ngựa đến, thân hình khôi ngô, dung mạo đoan chính. Tống Dao chỉ vàongười nói: “Biết rồi, ca ca huynh đó, thật sự quá dài dòng, so với mẫuthân còn phiền hơn.”
Vệ Lâm chào hỏi: “Tống đại ca khỏe!”
Tống vũ Chi xoải bước đến: “Vệ tiểu muội khỏe, ta đang muốn đi ra ngoài, vừa vặn tiễn các ngươi đoạn đường.”
Hắn giương mắt, vừa vặn trông thấy Hòa Sinh.
Nàng đứng ở chính giữa, da trắng nõn nà, môi hồng răng trắng, giốngnhư phấn hoa đào trắng của nụ hoa chớm nở trong mùa xuân. Trong nháy mắt đó, trái tim Tống vũ Chi giống như bị cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-a-bach-bat-bach/183623/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.