Sau khi Diêu Yến đưa An Thiến về An phủ, tim đập như sấm, sắc mặt đỏ thẫm.
Diêu nương thấy khuôn mặt hắn đỏ bừng bừng, tưởng rằng rơi xuống nước nhiễm phong hàn, sốt ruột muốn tìm đại phu xem bệnh cho hắn.
Diêu Yến không thể không biết xấu hổ, không nói một lời trốn vào thư phòng.
... An đệ lại là con gái.
Nghĩ đến cả ngày lẫn đêm đi theo làm bạn nhiều ngày như vậy, Diêu Yến liền cảm thấy cả người nóng như thiêu đốt.
Ngược lại nghĩ tới chuyện hôm nay, hắn cảm thấy mình có lỗi với An Thiến.
Suýt nữa hại tính mạng nàng, lại nhìn thân thể trong sạch của nàng, sau này gặp mặt,hắn phải bồi tội như thế nào mới có thể đền bù một chút?
Diêu nương không biết suy nghĩ trong lòng hắn, nghĩ đến hôm nay Đông Dương làm ầm ĩ trong phủ, trong lòng lại hoảng hốt.
Ngày sau nếu cưới phải nàng dâu như vậy, đoán chừng mỗi ngày cãi nhau gà chókhông yên.
Diêu Yến ở thư phòng chỉ đợi chốc lát, sau khi ra khỏi cửa phòng, dặn dò Diêu nương, ngàn vạn lần không nên đem việc này nói cho Hòa Sinh.
hắn không muốn làm tỷ tỷ phiền lòng.
hắn là đàn ông, tự mình gây ra chuyện thì tự mình giải quyết. Vô luận là Đông Dương hay là An đệ, hắn chắc chắn giải quyết mọi chuyện chu đáo.
Tuy rằng Diêu gia không có phái người thông báo, đến buổi tối, Hòa Sinh vẫn biết việc ban ngày.
Thẩm Hạo nắm tay nàng tản bộ, cười: "không nghĩ tới Đông Dương có quyết tâm như vậy, nhất định ầm ĩ đến mức muốn chết muốn sống như vậy."
Hòa Sinh nhíu lông mày, không nói lời nào.
Thẩm Hạo khẽ động cổ tay nàng, ghé sát vào: "Có muốn vi phu thay nàng giải quyếtmột chút hay không?"
Hòa Sinh lắc đầu, "Ta ngẫm lại, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-a-bach-bat-bach/1512080/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.