Vệ Nhị nãi nãi vuốt ve người Vệ Linh, đau lòng ôm chặt nàng ta lại, mở ra lòng bàn tay đập giường, nước mắt chảy ròng ròng.
Vệ lão phu nhân lau vài giọt nước mắt, mấy năm nay vì lo liệu Vệ gia,sớm đã luyện thành bản lĩnh thu thả tự nhiên, nhìn Vệ Linh cong lưngngồi co quắp trên mặt đất, trên mặt ba phần bất đắc dĩ bảy phần khôngđành lòng, vỗ nhè nhẹ quần áo sau lưng Vệ Linh.
Chuyện đã tới tình trạng như vậy, có tiếp tục trách phạt xuống cũngkhông vãn hồi được cái gì. Nếu như khiển trách tàn nhẫn, đợi Vệ Linhxuất giá, sẽ chất chứa oán hận với trong phủ, thôi thì du di cho các cônương, sau này còn có tác dụng nhiều hơn.
An ủi Vệ Linh, cũng tự an ủi mình: “Bình Lăng vương là một nam nhân,sẽ không chấp nhặt với phụ nhân đâu, bất quá là đắc tội cô nương trongphủ hắn, chỉ cần tâm tình cô nương nhà hắn như ý, chuyện cũng liền giảiquyết xong.”
Vệ Linh run rẩy, ngày thường ngang ngược càn rỡ ra sao, đến chỗ nàycủa Vệ lão phu nhân, liền mềm yếu tựa như cừu non, một tiếng một câu,chỉ lo đụng vào nghịch lân.
Nguyên lai tưởng rằng Vệ lão phu nhân nhất định sẽ dùng gia pháp, nghe bà nói như vậy, trong lòng đã có cân nhắc, cho dù trong lòng khôngphục, cũng không dám bác bỏ, run rẩy môi hỏi: “Nên làm như thế nào, mớicó thể khiến cô nương kia như ý?”
Cởi chuông cần người buộc chuông, tất nhiên là phải nghĩ cách để VệLinh bồi tội. Hiện tại các nàng tùy tiện đến bái phỏng, Bình Lăng vươngphủ nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-a-bach-bat-bach/1512043/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.