Trời hôm nay so với hôm qua càng thêm khô nóng. Nhìn lên trên trời ca, chỉcó thể dùng tay che, cách khe hở nhìn, vừa cay vừa độc, mà quanh mìnhmột chút gió cũng không có. Rời bình băng sứ, cả người giống như bị vây trong lò nướng kín không kẽ hở, mồ hôi ồ ạt chảy ra bên ngoài.
Hòa Sinh đợi ở cửa phía sau, sợ người nhìn thấy nàng từ cửa chính phủđệ đi ra, cố ý bảo Mạc Tranh Hỏa lượn quanh một vòng, xe ngựa đứng ởtrước cửa tiểu viện khẽ mở, bảo Thúy Ngọc ra bên ngoài dò xét, thấy trên đường không có người nào mới lưu loát leo lên xe ngựa.
Mạc Tranh Hỏa mặc một thân la khoan sam* màu đỏ chót, chải búi tóccao, nàng vốn lớn lên khí khái hào hùng, ăn mặc như vậy lại càng lộ ratinh thần lưu loát.
”Hôm nay không dám ăn nhiều, sợ đầy bụng, đợi tí nữa chân chạy khôngnổi.” Mạc Tranh Hỏa sờ lên bụng, đưa tay đi sờ búi tóc Hòa Sinh, “Ngươichải đầu tóc này, tựa như thiếu nữ ngây thơ chất phác, lộ ra ngây thơ.Ngày nào đó ta cũng chải tóc này, quay về tâm hồn thiếu nữ.”
Hòa Sinh hôm nay chải búi tóc thùy quải kế*, hai búi tóc rủ xuống haibên lỗ tai, trên búi tóc chính giữa chia ra hai bên cài đóa hoa lụamỏng. Cười, “Cái này hay nè, động tác đứng dậy không có gì đáng ngại,ai, hôm nay chúng ta chơi bạch đả * hay là đối kháng?”
* Xúc cúc hay còn gọi là đá bóng của thời xưa, sau thời Đường, xúccúc còn được gọi là “bạch đả”. Từ thời Tống chuyển hình thức từ mộtngười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-a-bach-bat-bach/1512036/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.