Vệ gia nghe nói Họa Thuyền được chọn, rất là cao hứng. Đưa Họa Thuyền đuổi vào phủ trước, Vệ nhị nãi nãi thậm chí tự mình đón nàng ta, thưởng chonhà nàng đủ loại đồ vật, nghìn vạn lần dặn đi dặn lại bảo nàng ta ởvương phủ hầu hạ người cho tốt. Họa Thuyền cao hứng đáp ứng, Vệ nhị nãinãi sợ nàng ta nghe không hiểu ngụ ý, trực tiếp ném cho nàng ta quyểnsách khuê phòng, nhốt người ở trong phòng, xem hết mới cho đi.
Cô nương mười bốn tuổi, từ nhỏ lớn lên trong hoàn cảnh nịnh nọt Vệgia, tuy là khác chi, nhưng cũng muốn phất lên thành phượng hoàng. Gảkhông được thế gia vọng tộc nhà cao cửa rộng, làm trắc phi vương phủcũng tốt, dù gì, trước kiếm cái thông phòng, chỉ cần có thể bắt lấy được chủ nhân một phủ, không sợ không có cơ hội trở nên nổi bật.
Đánh vào chủ ý như vậy, vào trong phòng Hòa Sinh. Thấy người, nhìndáng vẻ, mới biết được giữa người với người có bao nhiêu chênh lệch. Vịtrong phòng này, cả người da thịt trắng như tuyết, lung linh như nước,như hoa sen mới nở, nhất cử nhất động, đều là điềm đạm đáng yêu.
Khó trách được vương gia thích. Họa Thuyền mặc dù sợ hãi thán phục,nhưng cũng không bỏ đi ý nghĩ của mình, trái lại, cảm giác mình vẫn còncó cơ hội. Đã quen ăn bàn đào, thỉnh thoảng ăn rau dại, là bệnh chungcủa nam nhân.
Thẩm Hạo bận chuyện, liên tiếp vài ngày chưa từng hồi phủ, cho dù hồiphủ, vẫn cũng không ngủ lại ở trong phòng Hòa Sinh. Họa Thuyền hầu hạvài ngày, dần dần bắt đầu lãnh đạm. Vị cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-a-bach-bat-bach/1512034/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.