Hãn huyết bảo mã ngày đi nghìn dặm, từ thành tây đến ngoại thànhchỉ khoảnghơn mười dặm, đi tắt con đường nhỏ, một đường giục ngựa chạy như điên,đến chân cầu, trước mắt nhìn quanh, dưới tàng cây cạnh con đê, một namtử áo mũ chỉnh tề đang đứng, xung quanh lác đác vài nhóm người kếtgiaođi chơi, duy chỉ không có thân ảnh của nàng.
Thẩm Hạo thở ra khí, tung người thúc ngựa nhảy xuống, đi đến gần, nhìn rõ nam tử dưới tàng cây, không phảilà ai khác, đúng là Tống Vũ Chi.
Trong lòng bỗng nhiên nhớ tới, càng tin tưởng tin tức của Bùi Lương,trong lòng dấy lên một mồi lửa. Có lẽ nàng chưa tới, mà là đang trênđường tới, đang vội vàng tới gặp gỡ người ta!
Càng nghĩ càng mất hứng, hắn giận tái mặt, lông mày cau lại, không cam không nguyện đi đến chỗ Tống Vũ Chi.
Tống Vũ Chi đứng dưới tàng cây, mặc một thân trường bào màu chàm, haitay giấu ở trong tay áo, thở ra không khí, đi tới đi lui.
Tống Vũ Chi đang rất khẩn trương! Nghĩ đến Hòa Sinh sắp tới, liền ngăn không được mà nhút nhát, mỗi câu muốn nói với nàng, ở trong bụng lậtqua lật lại hơn mười lần, nhưng vẫn cảm thấy không đủ. Căn bản không cóchú ý tới chung quanh nhiều người hơn.
Thẩm Hạo nắm chặt quyền, chỉ cảm thấy Tống Vũ Chi cả người đều rấtchướng mắt, rõ ràng màu sắc y phục làm giảm bớt sự trầm ổn, nhưng đôimắt sáng rõ thương yêu. Đè nén lựa giận, tiến lên gọi một tiếng “Tốngcông tử“.
Tống Vũ Chi đột nhiên nghe thấy có người gọi mình, cả kinh đầu vaicũng thẳng đứng, quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-sung-a-bach-bat-bach/1512023/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.