Sáng hôm sau Trịnh Văn trở về. Hắn vẫn làm như không có chuyện gì xảy ra. Nhưng Kim Uyên đã phần nào đoán được mọi chuyện, đứa con của cô không thể vô lý mà chết như thế.
Như thường lệ, Kim Uyên ngồi bên bàn đọc mấy quyển sách mà hắn chuẩn bị cho cô. Sách làm đầu óc cô thư giãn, quên bớt những mớ rối ren trong cuộc sống. Trịnh Văn đến bên vợ, ôm hôn cô từ đằng sau.
“Anh về rồi à, tối qua…”
“Anh có chuyện ở phải giải quyết ở nước ngoài, hôm đó gấp quá, xin lỗi anh không báo trực tiếp với em kịp.”
“Thật sao?”-Kim Uyên gấp quyển sách trêи tay lại.-“Hôm qua anh đã đi chung với người giúp việc đó, đúng chứ?”
Trịnh Văn lưỡng lự một hồi, lại thở dài, gật đầu: “Anh muốn tra ra chủ đích của bà ta, tại sao lại ra tay với chúng ta.”
“Anh tra được gì?”
“Bà ta nói không liên quan đến Lý Gia.”
“Và anh thả bà ấy đi?”
Trước chất vấn của cô, hắn im lặng không nói. Kim Uyên cười khẩy, nước mắt cô lưng tròng. Không đúng, hai người hẳn đã có giao kèo với nhau.
“Linh Nga sống tốt chứ?”
Trịnh Văn lúc này mới thở dài, quay người Kim Uyên đối diện với mình, rồi hắn đột ngột ôm chặt lấy cô.
“Anh biết chuyện em nói với đám người hầu kia. Cảm ơn em, vì đã tin tưởng cô ấy.”
Tim của Kim Uyên có chút nhói lên. Môi nở ra một nụ cười đầy đau đớn. Thì ra Trịnh Văn thả bà ta để đổi lại thông tin về chỗ ở của Lý Nga.
“Vậy là anh đã gặp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-quyen-kieu-sung/1477100/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.