"Chết tiệt!!"
Một vài chiếc ly rượu và chén dĩa sành sứ bị đẩy hết xuống sàn, mảnh vỡ văng ra khắp nơi.
Người nhân viên đưa thức ăn đến bị dọa cho một phen sợ hãi, cúi gập người không biết bản thân đã mắc lỗi gì.
Hải Triều vừa đến cửa đã nghe tiếng đổ vỡ vọng ra. Hắn liền nhắc khéo giúp người nhân viên đó.
"Cậu lui ra trước đi!"
Căn phòng u ám phảng phất khiến người ta gợn tóc gáy. Hải Triều thở dài nhìn tên đàn ông trước mắt. Cứ tưởng khi tìm ra Nhật An, mọi chuyện sẽ trở nên tốt đẹp hơn. Bây giờ vị trí cụ thể đã có. Cả một đội quân được điều động để sẵn sàng hành động, đột nhập vào căn cứ khu nghiên cứu khoa học để cứu người bất cứ lúc nào.
"Hải Triều, có chuyện gì?"
Từ Lâm duỗi dáng người thon dài ra ghế. Hắn ta mệt mỏi nhắm mắt lại. Tay day trán, không giấu nổi vẻ thất vọng ra ngoài mặt. Hải Triều nhìn bộ dạng của hắn, bèn thở dài.
"Có tin cấp báo từ Đội trưởng An, đã tìm được cách xâm nhập căn cứ của Trịnh Văn."
"Thế sao?"
"Ông ta, có vẻ là không có phản kháng gì, nhưng cũng không có ý định đầu hàng."
"Tăng cường bao vây chỗ đó lại cho tôi, không ai được vào trong, cũng như ra khỏi đó!"
Từ Lâm lẳng lặng nhìn xa xăm vào trong hư không, nét mặt không chút thay đổi. Giọng nói phát ra đanh thép, không chút do dự.
"Chuẩn bị đi, sáng mai tấn công, bắt sống hắn."
"Nhưng mà, ông ta, là cha..." - Hải Triều lo lắng nhắc nhở. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-quyen-kieu-sung/1477084/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.