Tiếng hô hoán vang vọng khắp căn phòng. Người ta bu lại tấm nệm giữa nhà, ai nấy đều đập tay cổ vũ rất hào hứng.
Giữa tấm nệm là hai người mặc võ phục trắng, đơn giản. Cả hai đều đứng ở thế tấn, chuẩn bị tấn công. Mồ hôi đã xuất hiện trên trán, nhưng mắt hai người đều ánh lên sự quyết liệt.
Thoắt cái, cả hai lao vào nhau, bắt đầu tung các chiêu thức võ đã được học. Một người đánh còn người kia né, song phản đòn. Nhưng một hồi lâu vẫn chưa phân thắng bại.
Đám đông vẫn không dứt tiếng hò reo, càng làm trận đấu thêm phần kịch tính. Người bên trái bỗng vụt ra đòn trong tích tắc, người kia bất ngờ không né kịp liền ăn trọn cú đá móc kia, nằm sóng soài trên thảm. Trọng tài liền tức tốc đếm ngược.
Trận đấu vẫn không dừng lại, người vừa nằm xuống đã kịp đứng dậy và phản công lại đối phương. Cú đá móc vào đầu vừa ròi khiến người đó như thêm phần ngang tàn. Động tác tay, chân liên tục xoáy vào đối thủ như một vũ công múa quạt điêu luyện. Và rồi.
Bụp.
Người đó lấy đà, chân đá trúng ngay huyệt cổ của người kia. Trúng điểm yếu, đối thủ ngã lăn ra đất, dường như không còn sức để đứng dậy.
5 tiếng đếm trôi qua, trọng tài ra hiệu trận đấu kết thúc.
Nhật An đi đến chỗ người vừa bị cô hạ gục. Đưa tay ra kéo người đó dậy.
-“Làm tốt lắm!"
-"Cậu cũng vậy!"
Cô gái này tên Gia Mẫn, là người về nhì trong lần tuyển chọn. Gia Mẫn thật sự rất xuất sắc. Dáng dười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-quyen-kieu-sung/1477059/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.