Nhật An tựa lưng vào ghế sofa, lòng vô cùng bồn chồn. Chỉ có Thế Minh mới có thể giải đáo được thắc mắc của mình. 
- "Thế Minh, tôi cần biết sự thật!" 
Thế Minh pha một tách trà đen đến đưa cho cô. Nhìn tách trà nóng nghi ngút khói trước mắt, Nhật An từ chối không uống. 
- "Được rồi, tôi không giấu em nữa!" 
Thế Minh lại đến bàn làm việc, tùy ý mở một ngắn tủ, đem ra một con thằn lằn đã chết khô. Hắn cầm kim tiêm, hút nửa ống máu của chính hắn ra. Xong cầm tay Nhật An lên, tìm ven máu và đâm vào rút ra thêm cho đầy ống. Nhật An hơi giật mình nhưng cô vẫn để yên cho hắn làm. 
Xong, Thế Minh lắc đều ống máu trong tay lên, rồi tiêm ống máu hòa lẫn của hai người vào xác con thằn lằn đó. 
Nhật An chăm chú quan sát. Thân con thằn lằn kia bỗng chốc phình to ra, lớp da khô bên ngoài căn cứng như bong bóng. Rồi bất chợt lớp da đó vỡ ra, một con thằn lằn khỏe mạnh xé lớp vỏ chui ra ngoài. 
Nhật An kinh ngạc há hốc mồm. 
- "Nhật An, em nhìn cho kỹ, chúng ta không phải người bình thường. Máu của hai ta có thể tái tạo bất cứ sinh vật nào!" 
Nhật An nhìn Thế Minh không chớp mắt. Vì lý do này mà cô đã bị bắt đi làm thí nghiệm ư. Vậy là giấc mơ đó là thật. 
- "Em có thắc mắc không, về người mà em gọi là cha mẹ?" 
Thế Minh thật sự không muốn làm cô đau lòng. Nhưng đây là điều hắn không nên giấu cô. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-quyen-kieu-sung/1477054/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.