Lúc Từ Linh tỉnh dậy đã là giờ trưa. Ánh nắng len lỏi qua khe hở màn chiếu vào mắt cô.
Nhưng cô thật sự không dật ngay nổi. Cả người như vừa từ chiến trường khốc liệt về. Phải đến gần 10 phút sau, Linh mới lấy hết dũng khí để ngồi dậy.
Căn nhà vô cùng yên tỉnh vì giờ chỉ có mình cô ở nhà. Cảm giác này thật lạ. Giờ này chắc Văn đã đi làm rồi. Không khí trong nhà cũng trống trải hơn.
Linh nhìn đồng đồ, kém 30 phút nữa là 11 giờ. Trên bàn đầu giường có một lời nhắn của Trịnh Văn để lại.
"Anh thấy em ngủ say nên không nỡ gọi. Dậy nhớ gọi cho anh. Yêu em."
Từ Linh đọc xong thì thở dài. Cô và Trịnh Văn đã quấn quít nhau cả đêm.
Linh ấm ức nhìn cơ thể mình trong gương.
Tóc tai rối bời phủ lên bờ vai thon gầy. Làn ra trắng muốt với vô số dấu hôn làm điểm nhấn cùng với một vài nơi bầm tím vì sự thô bạo của hắn.
"Aa, cái tên quá đáng này."
Linh xoay lưng lại, vén tóc lên thử, trên lưng cũng không thoát khỏi bị đánh dấu.
Cô khó khăn đi vào phòng tắm, leo vào bồn, vặn nước.
Dòng nước ấm nóng nhanh chóng bơm ngập bồn tắm, nước ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn của cô. Thật dễ chịu.
Linh đổ thêm tí tinh dầu chanh xả vào nước. Hơi nóng cùng với mùi thơm làm đầu óc trở nên thật thư giãn.
"Phù..."
Từ Linh thở ra, hai má đỏ ửng dưới làn hơi nước. Từng thớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-quyen-kieu-sung-2-nuoc-mat/1998676/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.