Đi tham quan hết các phòng ban rồi thì Trịnh Văn đưa cô đến phòng làm việc của mình.
Đó là căn phòng to nhất, nằm trên tầng làm việc cao nhất trong tháp. Từ tầng đó có thể trực tiếp ra được bãi đậu trực thăng trên nóc.
Ngoài cửa phòng luôn có 3 nam thư ký túc trực để hỗ trợ chủ tịch sắp xếp công việc. Lúc bình thường chỉ có 2 người, nhưng nhờ phúc của hắn dời việc nhiều quá nên giờ phải tuyển thêm người để san sẻ bớt việc cho hai người kia.
Vừa thấy Trịnh Văn, họ liền đứng dậy cúi gập người chào hắn.
"Không phải anh nói không thích câu nệ kiểu cách sao?"
"Đó là do họ muốn thôi chứ anh đâu ép."
Linh ngại ngùng cúi đầu chào lại ba người họ. Mấy nam thư ký rất cẩn trọng, không hề dám ngẩng lên nhìn mặt cô một lần.
"Được rồi, ba người các cậu làm việc tiếp đi."
Linh đảo mắt, sảnh rộng thênh thang không kề có cánh cửa phòng nào cả. Ngoài cổng thang máy và một cánh cửa kính thông ra sân trực thăng.
"Văn, vậy phòng làm việc của anh nằm ở đâu?"
Trịnh Văn chỉ tay về phía bức tường bằng vàng trạm khắc tinh xảo đằng kia.
"Hả..?"-Linh tròn mắt nhìn hắn. Trịnh Văn lại làm cô bất ngờ rồi. Hắn kéo tay cô đi về phía đó. Vừa đến gần thì có giọng nói cất lên.
"Chào mừng chủ tịch đã trở về."
Rồi bất thình bức tường vụt mở ra, tạo thành một hành lang dài dẫn vào phòng.
Từ Linh lại lần nữa vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-quyen-kieu-sung-2-nuoc-mat/1998667/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.