Trịnh Văn bảo cô muốn mang theo gì thì cứ mang, không mang theo gì cũng được, mọi thứ đều có người lo liệu sẵn rồi.
Nhưng Từ Linh vẫn không yên tâm lắm, cô quyết định tự mình thu soạn hành lý. Quần áo của cô mang theo cũng khá đơn giản nên chỉ chiếm gọn trong một cái vali cỡ vừa. Từ Linh còn tham lam nhét theo vài quyển sách đang đọc dở và một quyển sổ để vẽ vời khi chán, cuối cùng chiếc vali cũng chật cứng chỗ.
"Cuối cùng cũng xong rồi!"
Khóa vali lại, Linh thở phào lăn ra giường nghỉ mệt. Nhìn lên trần nhà gỗ đậm quen thuộc, không ngờ cũng có ngày cô được rời xa chỗ này. Căn phòng này dường như đã quá đỗi thân thuộc với cô, nó đã mang đến cho cô cảm giác thoải mái đầy ấm áp trong mấy tháng qua. Dù chỉ là đi chơi ngắn hạn, nhưng lòng đã có chút nhớ nhung. Linh đảo mắt nhìn trọn vẹn căn phòng lần nữa, thì ra bản thân đã đặt nhiều tình cảm với nó như thế.
"Mình chỉ đi có một tuần thôi, sẽ không lâu quá đâu."-Linh tự nhủ.
Được một lúc thì Trịnh Văn đi vào, trên tay hắn ôm theo hai bộ đồ bảo hộ màu trắng nhìn rất lạ mắt.
"Xong chưa em bé, mau thay cái này vào đi."
Bộ trang phục như đồ bó sát, vải trông có vẻ dày dặn, còn có tráng một lớp trắng bạc bên ngoài, mũ bảo hiểm cũng được kèm theo. Từ Linh nhận lấy bộ đồ hắn đưa cho. Cô ngắm nghía nó hồi lâu nhưng vẫn không biết cách mặc vào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-quyen-kieu-sung-2-nuoc-mat/1998651/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.