Vầng trời đêm cũng dần chuyển sang sắc độ sáng hơn, những tầng mây trắng lấp ló hiện ra trên nền trời quang đãng.
Linh mơ màng mở mắt ra. Tối qua cô đã ngủ rất ngon, vừa nhắm mắt đã đánh một giấc đến sáng. Tinh thần cũng vì thế mà phấn chấn thoải mái hơn hẳn. Linh đưa tay dụi mắt, vươn vai. Trời có vẻ vẫn chưa sáng hẳn, sắc xanh của đêm ấy mà vẫn còn.
Cô lồm cồm bò dậy, khó khăn lắm mới dựa được lưng vào thành giường. Cảnh vật ngoài cửa sổ từng chút lại rõ nét hơn. Ở tít đằng xa ngoài tán rừng xanh thẳm và màu trời xanh trong thì không thấy gì khác. Không gian rì rầm hơi thở của thiên nhiên, tiếng chim ríu rít buổi sáng sớm. Một cảm giác xanh mát bao trùm. Có vẻ như, nơi này rất ít người sinh sống.
Đến khi nắng bắt đầu nhuộm vàng ngoài hiên phòng thì cửa phòng vang lên tiếng mở chốt, một vài người hầu bỗng tự ý mở cửa đi vào phòng cô.
“A, các người là ai?”-Linh tinh ý phát giác ra họ.
Bọn họ nghe cô hỏi liền cúi đầu trả lời.
“Tiểu thư, người thức rồi sao? Chúng tôi đến để giúp người sửa soạn cho buổi sáng.”
Linh trông thấy họ thì có hơi giật mình. Hôm qua ông chú kia không hề nói với cô về sự có mặt của những người này, giờ họ lại lù lù xông vào phòng. Nhưng nhìn bọn họ tay thì ôm khăn, tay gì ôm quần áo, lại có những khay vật dụng nữ trang trông không có vẻ gì đáng nghi cho lắm.
“Nhưng tôi không cần.”
“Tiểu thư yên tâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-quyen-kieu-sung-2-nuoc-mat/1131920/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.