Sau khi sinh con gái đầu lòng không lâu, Hoa Dao thường xoay đi xoay lại trước gương, cô luôn cảm thấy thân hình của mình hơi đẫy đà. Mỗi lần Hoa Dao ngắm nghía trước gương là khoảng thời gian vui vẻ nhất của Mục Huyền. Anh ngồi trên ghế sofa, nhìn vợ yêu hết cởi đồ lại mặc đồ, mặc lại cởi, thân hình trắng nõn mềm mại lộ ra trước mắt anh, khiến anh nóng ran cả người.
Hoa Dao không hề chú ý đến gương mặt ửng đỏ và khóe miệng tràn đầy ý cười của Mục Huyền, cô tiếp tục cởi ra mặc vào. Nhìn đống quần áo không gọi là nhiều bày trên giường, Hoa Dao bất giác nhớ đến thời Mục Huyền mua rất nhiều quần áo tặng cô. Cô quay sang Mục Huyền: “Anh tặng em thêm mấy bộ đồ nữa đi.”
Mục Huyền không hề do dự: “Được.”
Từ trước đến nay, Mục Huyền làm bất cứ việc gì đều rất nghiêm túc. Ngay buổi tối hôm đó, anh một mình ngồi trước máy vi tính, tìm mục lục thời trang xem kỹ lưỡng. Cuối cùng, ánh mắt anh dừng lại ở phần ‘thời trang động vật’. Nhớ đến cảnh cùng Hoa Dao ái ân trong hình dạng thú, gương mặt tuấn tú của Mục Huyền càng đỏ bừng.
Sáng hôm sau, quần áo đặt may được gửi tới nhà Mục Huyền.
Hoa Dao vui mừng mở hộp quần áo. Cô lập tức sững sờ trong giây lát.
Bởi vì quần áo toàn là màu sắc sặc sỡ như vàng nhạt, xanh lục, đỏ rực...
“Sao giống quần áo của trẻ con thế?” Hoa Dao làu bàu.
“Em thử mặc xem nào.” Mục Huyền ngồi trên ghế sofa, tay lắc lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-quyen-chiem-huu/786885/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.