“Mặt đơn hay mặt kép, anh muốn ăn mặt nào?”
Tôi đổ dầu vào chảo, tay cầm quả trứng, quay đầu về phía sau.
Ánh nắng từ ngoài cửa sổ chiếu sáng cả chiếc giường lớn, khiến cả căn phòng màu ấm càng trong lành dễ chịu. Mục Huyền nằm trên giường, chiếc chăn mỏng đắp đến thắt lưng anh. Trên gương mặt trắng trẻo thanh tú, đôi mắt đen sâu hun hút nhìn tôi chăm chú.
“Anh muốn ăn em.” Anh cất giọng bình thản.
Tôi phì cười, tiếp tục chuyên tâm rán trứng. Đằng sau có tiếng bước chân khe khẽ, eo bị đôi cánh tay mạnh mẽ ôm gọn, thân thể ấm áp của anh dính sát vào người tôi. Tôi hơi run rẩy, đồ trong tay rơi xuống đất. Tôi quay người, ôm chặt lấy anh và hôn anh cuồng nhiệt.
“Tại sao em khóc?” Ánh mắt sắc bén của Mục Huyền quan sát tôi ở cự ly gần.
Tôi mỉm cười, tầm nhìn hơi mơ hồ: “Em vui nên mới khóc.”
Mục Huyền dường như hết kiên nhẫn. Anh chau mày, ôm tôi vào lòng: “Anh không thích nhìn thấy nước mắt của em.”
“Ừ... vậy anh dỗ em đi!”
“Anh không biết dỗ.”
“Anh gọi em là... bà xã đi.”
“Bà xã.”
“Ông xã...” Tôi ôm cổ Mục Huyền, kéo mặt anh xuống thấp, nhẹ nhàng hôn lên đôi mắt anh: “Em yêu anh.”
Mục Huyền ngẩng đầu, gương mặt anh sáng lấp lánh trong ánh nắng vàng, đáy mắt ẩn hiện ý cười: “Có người đến tìm, lát nữa anh về với em.”
“Được.” Tôi ôm thắt lưng của anh, ngả đầu vào ngực anh, nhắm mắt.
Nhưng vòng tay của Mục Huyền ngày càng lạnh giá. Dần dần, bờ ngực rắn chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-quyen-chiem-huu/786864/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.