“Nơi này đúng là quỷ quái thật.”
Một giọng đàn ông lọt vào tai, tôi liền mở mắt, thấy Mục Huyền và Dịch Phố Thành đều đứng bên cạnh tôi dõi mắt ra bên ngoài hang động. Vừa rồi là Dịch Phố Thành mở miệng.
Bên ngoài trời đã sáng hẳn. Tôi liền ngồi dậy nhìn theo bọn họ, lập tức ngẩn người trong giây lát.
Dịch Phố Thành nói đúng, nơi này quả thật không bình thường.
Bởi vì thế giới trước mắt tôi đã biến thành một màu trắng.
Bầu trời trắng tinh, mặt đất trắng như tuyết, ngay cả ngọn núi và dòng suối cũng trở thành màu trắng thuần khiết, không lẫn bất cứ màu sắc nào khác. Tuy nhiên, khung cảnh màu trắng không đồng nhất mà có đậm có nhạt, có sáng có mờ nên tôi vẫn có thể nhìn ra đường nét của vạn vật.
Ngày hôm qua, màu sắc chủ đạo của thế giới này là màu xám. Sau một đêm, tất cả biến thành màu trắng như bị ma ám.
“Chắc là do khúc xạ tầng mây của hành tinh này, dẫn đến màu sắc ánh sáng thay đổi.” Mục Huyền nói nhàn nhạt, Dịch Phố Thành gật đầu bày tỏ sự tán thành.
“Không phải ngày mai lại đổi sang màu đỏ, cam vàng xanh lá cây xanh da trời tím đấy chứ?” Tôi nói. Dịch Phố Thành nhếch mép cười. Mục Huyền quay đầu nhìn tôi. Không biết có phải do ảo giác của tôi chăng, ánh mắt của anh không còn xa cách như ngày hôm qua mà ôn hòa hơn. Gương mặt trắng ngần của anh hơi ửng đỏ.
Là do đêm qua chúng tôi ý loạn tình mê? Hay vì sáng nay thức giấc, anh phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-quyen-chiem-huu/786839/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.