Vai và thắt lưng tôi bị ghì chặt đến mức khó chịu, vậy mà anh ta còn gia tăng sức lực, khiến tôi không thở nổi. Tôi cố gắng đẩy ngực anh ta.
Lúc này, Mục Huyền mới thả lỏng cánh tay một chút. Tôi thở phào nhẹ nhõm, mặc dù thần hồn vẫn chưa trở lại.
Có điều, được anh ta ôm chặt, tôi không còn hoảng sợ như trước, chỉ là trái tim vẫn đập rất nhanh. Khi tôi vô tình ngẩng đầu nhìn anh ta, tôi hoàn toàn sửng sốt.
Qua bờ vai anh ta, vũ trụ như một đầm nước sâu vô tận, tinh khiết vô cùng. Các vì sao óng ánh như hạt ngọc, chúng kết thành một bức tranh huy hoàng tĩnh lặng, dịu dàng bao bọc chúng tôi. Tôi có thể cảm nhận thấy, Mục Huyền ôm tôi từ từ trôi bồng bềnh. Trong tầm mắt tôi lúc này chỉ có các vì sao lấp lánh. Chúng như từ trên bầu trời rơi vào đáy mắt tôi, đẹp đến mức không thể miêu tả thành lời.
Trước đây tôi chưa từng tưởng tượng, sẽ có một ngày tôi được tắm trong dải Ngân Hà. Đây mới là ‘một khoảnh khắc vĩnh hằng’ thật sự.
Eo đột nhiên bị siết chặt, tôi liền thu hồi ánh mắt, Mục Huyền đang lặng lẽ nhìn tôi. Cách lớp kính mặt nạ bảo hộ, gương mặt anh ta phảng phất được nhuộm không khí đẹp đẽ và lạnh lẽo của vũ trụ, càng trở nên anh tuấn mê người.
Tôi chợt nhận ra, tôi lại đánh giá người đàn ông này đẹp như vũ trụ một lần nữa. Điều này khiến tôi không mấy thoải mái. Tất nhiên, từ trong thâm tâm tôi không muốn gặp anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-quyen-chiem-huu/786810/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.