Đúng mười một giờ đêm, tôi tháo giày, đứng lên mép sân thượng.
Từ góc độ này nhìn xuống, bức tường kính ngoài tòa nhà vừa dốc đứng vừa tăm tối, y hệt vực sâu vạn trượng, chỉ cần tôi tiến thêm một bước là thịt nát xương tan.
Cảm nhận bắp chân đang run rẩy, tôi giơ tay nắm chặt giá đỡ bằng sắt của tấm biển quảng cáo ở bên cạnh. Dù sao, tôi không phải thật sự muốn tự tử.
Tôi chỉ ôm tâm lý gặp may, hy vọng có thể thoát khỏi bàn tay khống chế của người nào đó.
***
Lúc xảy ra biến cố, tôi mới mười tám tuổi.
Tôi còn nhớ rõ, buổi tối hôm đó trời rất đẹp dù không có ánh trăng. Sau khi kết thúc buổi phụ đạo cho một cậu bé lớp bảy, tôi đi bộ qua ngõ nhỏ vắng lặng không đèn đường để về nhà. Mới đi vài bước, tôi chợt nghe thấy tiếng bước chân dồn dập ở sau lưng.
Tôi nghi ngờ là kẻ xấu, lấy hết dũng khí chuẩn bị quay người. Nhưng đột nhiên một luồng khí nóng kỳ dị từ đằng sau bao phủ toàn thân tôi, khiến tôi ngất lịm.
Khi tôi tỉnh lại, xung quanh tối om. Chỉ có một luồng sáng rất nhạt ẩn hiện trên cao. Tôi lờ mờ nhận ra, đây là một căn phòng rộng lớn. Tôi đang nằm trên chiếc giường duy nhất trong phòng. Bốn bức tường không có cửa sổ, giường vừa cứng vừa lạnh lẽo, như được làm từ một thứ kim loại mềm nào đó.
Đúng lúc này, bức tường ở phía trước đột nhiên tách ra tạo thành một cái cửa. Hình dáng cửa rất kỳ lạ, có sáu cạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-quyen-chiem-huu/786797/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.