Suốt quãng đường đi cô và anh không nói thêm lời nào. Du Kinh cũng vì câu nói của Hạ Tử Linh mà suy nghĩ hồi lâu. Rốt cuộc anh vẫn là không thể nghĩ ra Hạ Tử Linh là ai và có quan hệ gì với ba anh. Và bí mật mà bà ta nhắc tới có phải là bí mật mà anh đang giấu cô suốt một năm kia không.
Chiếc xe dừng lại trước cổng Lưu gia, vẫn như thường lệ anh xuống trước để mở cửa xe cho cô xuống. Sở Hạ cùng anh bước vào trong căn nhà vốn đã quen thuộc, mang theo biết bao nhiêu là suy nghĩ trong lòng.
- Chị chủ đã về rồi sao?
David đang tưới cây vừa nhìn thấy cô liền lên tiếng. Hắn ta là người nước ngoài nhưng tiếng Việt khá tốt hơn nữa còn phát âm vô cùng tròn chữ. Vậy nên giao tiếp cũng bớt khó khăn hơn, đối với gia nhân của Lưu gia cũng vô cùng nhiệt tình.
- Chào anh David. Anh đang tưới cây sao? Gia nhân đâu?
Cô cầm đồ vào trong nhà rồi quay sang hỏi David. Hắn tắt vòi xịt nước đi sau đó nhẹ nhàng đặt về chỗ cũ rồi đi rửa tay mới ra mang đồ vào cùng cô.
- Hôm nay nghe nói cô về nên họ đã đi chuẩn bị bữa tối. Họ nói lâu rồi cô không về Lưu gia nên muốn để cô ôn lại chút kỉ niệm.
Sở Hạ chợt mỉm cười, khóe môi cong lên mà trong lòng không khỏi mong đợi. Rốt cuộc thì gia nhân ở đây vẫn còn nhớ tới một Lưu tiểu thư như cô. Có người đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-quyen-chiem-huu-lao-dai-cuong-si-co-vo-hop-dong/3036453/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.