Câu nói của cô lập tức khiến anh kinh động. Đây có phải là Lưu Sở Hạ mà anh quen hay không? Đôi mắt đỏ hằn những tia máu, ánh mắt nhìn về phía anh như chỉ mang lòng hận thù, sâu bên trong không còn bóng dáng của một Lưu Sở Hạ mong manh dịu dàng. Cô không còn tốt bụng, không còn hiền hậu cũng không còn khoan dung. Giờ đây trước mắt cô sự thật đã phơi bày, cô chỉ hận không sớm an táng Vũ Uyển theo ba mẹ cô.
- Sở Hạ à, em bình tĩnh lại đi. Chuyện này chúng ta cùng nhau giải quyết được mà.
Anh đưa tay lên cố gắng trấn an cô, bước chân lại như muốn bước đến gần cô. Sở Hạ quay sang nhìn anh, đôi mắt đỏ hoe hằn từng tia máu. Cô cắn chặt răng, đôi mắt mang những hận thù sâu trong bên trong.
- Chúng ta... không thể cùng nhau giải quyết.
Cô buông một lời nhẹ nhàng rồi chợt mỉm cười. Nụ cười không ngọt ngào cũng không dịu dàng, nụ cười đó khiến anh sợ hãi. Sợ rằng chính sự thật này đã mang Lưu Sở Hạ đi, cô bây giờ khác quá.
Sở Hạ lùi từng bước về phía cánh cửa, cô nhìn anh đứng bên trong căn phòng rồi lên tiếng.
- Nếu như anh sợ tôi sẽ giết chết đứa em gái nuôi của anh thì cứ việc ngăn cản tôi. Nhưng Du Kinh, tôi sẽ không để tình cảm che mờ đi lí trí. Nếu anh muốn bảo vệ Vũ Uyển thì phải bước qua xác của tôi.
Nói rồi cô quay người bước ra hành lang, anh theo đó cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-quyen-chiem-huu-lao-dai-cuong-si-co-vo-hop-dong/3036448/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.