Có thể là do ngàyhôm trước vừa mới ngủ đẫy giấc, hoặc là do có sự bất an nào đó, tóm lại, buổi tối nay La Phi không được yên giấc cho lắm. Vì thế khi có tiếngđộng từ bên ngoài cổng vọng vào, anh lập tức tỉnh giấc.
Có người đang gõ cổng, giọng nói hốt hoảng, La Phi nặng trịch trong lòng, anh linh cảm có chuyện chẳng lành.
Vừa bật dậy mặc quần áo, anh vừa nhìn đồng hồ: một giờ mười phút sáng. Ai đến tìm mình vào lúc đêm hôm khuya khoắt thế này nhỉ?
Trong sân vọng vào tiếng của chủ nhà Tôn Phát Siêu: “Ai thế?”
“Cháu, Huệ Thông đây! Cháu… cháu tìm cảnh sát La Phi!” giọng nói run run nghekhông rõ, cho thấy người nói đang ở trong trạng thái sợ hãi.
TônPhát Siêu mở cổng, Huệ Thông lao đầu vào trong. Mặt cậu ta tái mét, mồhôi đầy đầu, thở hổn hển. Trán và hai tay cậu ta đều dính bùn, quần áocũng bị rách vài chỗ, trông khá thê thảm. Tất cả những điều này cùng với nét mặt tỏ rõ sự sợ hãi, khiến La Phi không khỏi suy đoán: Có gì đóđáng sợ đã truy đuổi cậu ta, khiến cậu ta chạy thục mạng đến đây.
“Cảnh… cảnh sát La Phi.” Trông thấy La Phi từ trong nhà bước ra, tâm trạng Huệ Thông mới bình tĩnh lại đôi chút, vừa thở hổn hển vừa nói: “Có… cóchuyện rồi!”
La Phi nheo mắt: “Đã xảy ra chuyện gì thế?”
“Em… em không biết đó là cái gì, có…ma!” tiểu hòa thượng nhớ lại cảnh tượngvừa rồi, tâm trạng lại trở nên hoảng loạn, thậm chí ấp a ấp úng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-quy-am/3052720/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.