Cố Tạ Thiên một lòng muốn chọn cho con gái bảo bối một đức lang quân như ý nên vẫn chưa nhận lời gả nàng ta cho ai cả.
Lúc này nghe cô con gái diệu nói như vậy, Cố Tạ Thiên tin ngay... Nhìn ngắm cô con gái diệu rồi lại nhìn Cố Mạn Phi, sắc mặt trùng xuống:
- Lục nha đầu,mẫu thân ngươi làm vậy mặc dù có chút thiếu thấu đáo nhưng suy cho cùng cũng là vì lo cho ngươi... Ngươi nhìn ngươi xem, 13 tuổi rồi mà gầy nhom như đứa trẻ lên 10 thế này này. Thật là thiếu sự rèn luyện mà...
Cố Mạn Phi bật cười, một con người có thể thiên vị đến mức độ nào, ngày hôm nay nàng cuối cùng đã được tự thân mình mà lĩnh giáo rồi!
Nàng không phải là cố chủ mà còn thấy trái tim đau đến thế này, thì cố chủ sẽ còn đau đến đâu? Cố chủ nếu còn sống chắc trái tim sẽ bị đóng băng mất.
Nàng không nói năng gì, quay người bước vào trong phòng. Lát sau bưng ra một bát chão loãng như nước,một đĩa rau đen xì xì, một cái màn thầu mốc meo đặt lên chiếc bàn đá duy nhất trong khuôn viên...
Cười nhạt:
- Thì ra ý nương không cho người hầu hạ ta là vì tốt cho ta à? Vậy còn những thứ này thì sao? Những thứ này chính là bữa tối ngày hôm qua của ta đó... Cố tướng quân cảm thấy thế nào? Cũng có thể nói đây là Cố phu nhân vì nghĩ cho ta chứ?
Cố chủ, tối qua vì quá vui quá hồi hộp không kịp ăn tối mà đã đi đến điểm hẹn nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-vs-ta-vuong/54437/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.