Cố Mạn Phi tiện tay xé mảnh mành lụa khoác tạm lên người,liếc mắt nhìn cái xác không hồn của Hầu gia,nhếch môi cười..
Cái tên Hầu gia biến thái này đã quá coi thường Cố Mạn Phi nàng rồi!
Nàng dù không có nội công phòng thân,nhưng khả năng phản xạ của một sát thủ dày dạn kinh nghiệm như nàng luôn nhanh hơn tốc độ của một tia chớp...huống hồ ngay từ khi bị khênh vào cung điện này,nàng đã tính toán kĩ trong đầu mọi bước đi,lúc nào ra tay là chuẩn nhất,làm như thế nào là nhanh nhất...
Cái xác của Nhạc Hoa Hầu im lìm nằm đó,chết không nhắm mắt,đôi mắt trợn trừng đầy sự không cam tâm...cắm xâu nơi lồng ngực hắn chính là chiếc châm thanh lam cài đầu của hắn,máu vẫn tí tách tí tách chảy qua chiếc châm rồi tràn lênh láng ra xung quanh...
Cái xác trần như nhộng,Cố Mạn Phi thấy ghê tởm vô cùng...nàng dùng chân đá tấm chăn mỏng đậy lên xác chết chỉ để hở ra khuôn mặt đẹp trai của hắn...rồi nàng dùng một chiếc khăn tay nhặt được trên giường lót tay rồi vuốt nhẹ qua đôi mắt hắn...mắt xác chết nhắm nghiền lại giống hệt như đang ngủ..
-"Bẩm Hầu gia "phía bên ngoài cung điện vang lên tiếng nói của hai kẻ thuộc hạ kia...có vẻ hai kẻ đó đã mang cô bé đáng thương kia đi giải quyết xong xuôi rồi..
Cố Mạn Phi vội vàng trèo lên giường,đặt cái xác của Hầu gia nằm ngay ngắn rồi giơ tay thả bốn phía rèm lụa xuống để che đi mọi thứ trên giường...
-"Một trong hai ngươi vào đây." Cố Mạn Phi giả dọng Hầu gia.
Hai kẻ thuộc hạ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-vs-ta-vuong/54425/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.