Cố Mạn Phi nhìn về phía phát ra giọng nói, thì thấy một nam nhân đang ngồi phía sau chiếc rèm trân châu trong căn phòng lớn nhất nhị lầu... Tiếp đó rèm cửa được vén lên, để lộ ra gương mặt người đó...
Không thể không tán dương gen di truyền của Tây Môn gia thật quá nổi trội,Tây Môn hoàng tử người ai ai cũng tuấn tú, phong độ.
Người nam nhân này tầm trên dưới 20 tuổi,dung mạo có nét giống Tây Môn Thiết... nhưng không giống như vẻ đẹp yêu nghiệt mà nho nhã của Tây Môn Thiết... nam nhân này sở hữu một vẻ sắc sảo,thâm trầm... hắn khoác trên người một chiếc bào màu đen bên trên có thêu ẩn hình rồng bay lượn...
Hắn ngồi đó, không có bất kí hành động gì, nhưng bản thân hắn toát ra một phong thái của kẻ bề trên....
Phía bên kia, Tây Môn Ngôn bất ngờ, người ngây ra mất vài giây,rồi vội vàng chạy ra khỏi phòng, đến quỳ gối phía bên ngoài gian phòng của vị nam nhân kia để hành lễ:
- Tham kiến thái tử ca ca! Thần đệ không biết Thái tử điện hạ đây nên không kịp thời tham kiến... Mong điện hạ đừng trách tội!
Vị Thái tử điện hạ dường như không có ý cho hắn đứng dậy, giọng điệu lạnh nhạt:
- Thập nhị vương gia không phải vội vàng,bổn thái tử đang chuẩn bị dời đi để nhường chỗ cho thập nhị vương gia đây...
Tây Môn Ngôn hoảng hốt:
- Thần đệ không dám! Không dám!
Rồi lại nói thêm vài câu nhận tội và cáo lỗi với Thái tử...
Lúc này, chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-vs-ta-vuong/1960114/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.