Thấy trời đã hửng sáng,Cố Mạn Phi nhếch môi cười, nhanh tay viết lên không trung:
- Các hạ không tin thì ta cũng hết cách. Các hạ nếu vẫn cho rằng có thù với ta thì cứ đến mà báo thù, ta sẽ tiếp hết! Nếu là nhận nhầm người thì xin các hạ đừng có bám lấy ta nữa, ta không có hứng chơi trò mèo vờn chuột với các hạ đâu! Tạm biệt! Không, tốt nhất là vĩnh biệt đi!
Viết xong mấy câu đó, không chút chần trừ, quay người, biến mất khỏi nơi đó,rồi dùng thuật hoán dịch vị dời đi.
Bờ sông lại hồi phục vẻ yên bình, tĩnh lặng vốn có... lát sau,một vị nam nhân xuất hiện....
Mặt nạ quỷ,dây băng trán có hình mắt hồ li, mái tóc đen dài bay trong gió,khoác bào màu trắng phấp phới tung bay,cả thân hình tựa như cây chi lan ngọc trên đỉnh núi tuyết, chỉ nhìn bóng người thôi cũng đủ thấy là một chàng trai khí chất hơn người rồi.
Chàng đứng đó,nhìn dòng nước, khóe môi khẽ nhếch lên.
Tay giơ lên, dòng nước sông đang hiền hòa chảy bỗng như bị một bàn tay vô hình khuấy động, nước cuồn cuộn chảy, dòng nước dựng ngược lên về bốn phía.
Vài giây sau, bàn tay chàng khẽ giơ vào không khí, tiếng nước chảy ào ào, rồi một vật gì đó từ lòng sông bay vút lên, bay về phía bờ sông nơi mà chàng trai đang đứng.
Vật đó chính là tảng đá có buộc quần áo, mặt nạ... mà Cố Mạn Phi vừa ném xuống lòng sông.
Chàng cúi xuống nhìn, nhìn thủ pháp mà Cố Mạn Phi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-vs-ta-vuong/1960057/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.