Tây Môn Gia Khánh hết sức kinh ngạc trước con mắt quá tinh tường của vị công tử trẻ tuổi, ngập ngừng chút nhưng cũng không phủ nhận:
- Cái này...bản cung đúng là rất tò mò về thân phận của công tử...
- Không cần phải tò mò!
Cố Mạn Phi chặn lời:
- Ta với ngài chỉ là đang tiến hành một cuộc giao dịch, ngài giúp ta mua lại chiếc vòng này, đổi lại ta giúp ngài trị bệnh, bệnh của ngài bình phục hoàn toàn thì giao dịch kết thúc, thế nên điện hạ không cần thiết phải biết thân phận thật của ta!
Tây Môn Gia Khánh khẽ hắng giọng:
- Công tử nếu có thể chữa lành bệnh cho ta thì công tử chính là ân nhân cứu mạng của ta,chiếc vòng tay kia cũng không có giá trị cho lắm, đâu có thể xứng với ân tình của công tử, bản cung định...
- Một trăm vạn!
Cố Mạn Phi bỗng thốt ra ba từ như vậy.
Tây Môn Gia Khánh:
- A?
- Nếu Điện hạ cảm thấy ngại thì đợi ta chữa lành bệnh cho điện hạ xong,thì hãy đưa thêm cho ta một trăm vạn bạc trắng.
Cố Mạn Phi xoay xoay cây kim trong tay, giọng điệu đầy vẻ thờ ơ.
- Ngoài điều đó ra, ta không tiếp nhận bất kì một lễ tạ nào khác!
Tây Môn Gia Khánh nghẹn họng:
- Cái này...
- Nếu Điện hạ không đồng ý thì cứ coi như ta chưa nói gì hết!
Cố Mạn Phi cũng không quá để tâm, bởi đây chỉ là một điều kiện nằm ngoài dự kiến, đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-vs-ta-vuong/1960028/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.