Mọi thứ lại hồi phục vẻ tĩnh lặng như ngày thường....
... vị mỹ nhân công chúa ngồi trên chiếc ghế đá, khóe môi ánh lên nụ cười nhàn nhạt, khẽ cử động một chút, những mảnh vải trói trên người nàng, trong phút chốc đã biến thành bụi tàn....
Nàng chầm chậm đứng dậy, chiếc y bào khoác trên người kéo dài chạm đất tựa như đám lửa đang cháy ngút ngàn.
Nàng khẽ khép bờ mi, thân hình trong nháy mắt bỗng cao vụt lên, từ thân hình trên dưới một thước bẩy giờ trở thành một thước tám có thừa.
May là y phục nàng khoác trên người vốn dài rộng, nên giờ cao lên hơn một tấc mà chiếc khoác bào vẫn còn hơi rộng một chút. Cổ áo vẫn nửa kín nửa hở để lộ ra làn da trắng tựa ngọc....
Bởi chiếc áo bào khá rộng nên nhìn không ra nơi ngực áo nàng có gì đó cộm lên hay không.
Dung mạo của nàng cũng từ từ có chút đổi thay, khi nãy đẹp tựa tiên nữ nơi thiên giới, giờ lại thêm chút thoát tục khó tả và thoáng chút ma tà yêu nghiệt.
Không phải, đó không phải là một nhi nữ yếu đuối...mà là một nam nhân tuấn tú hơn người...
Tuy đẹp là vậy, nhưng đích thị là một chàng trai.
Chàng khẽ nhướn mày, giơ bàn tay với những ngón tay dài, đốt tay phân minh, trắng muốt lên nhìn, khóe môi không giấu nổi nụ cười...
Càng lúc càng thú vị rồi đây!
.....
Điểm dừng chân tiếp theo của Cố Mạn Phi là một nơi mà chả ai ngờ tới -Hàn vương phủ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-vs-ta-vuong/1960009/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.