- Không nhận chủ sao?
Cầm Thiên Ngoan Ngọc trên tay, xoay xoay vài vòng:
- Vậy ta cũng không cần ngươi nữa...
Giơ tay quăng chiếc vòng về phía giường hàn ngọc.
- A.... đừng!
Thiên Ngoan Ngọc vừa rớt xuống giường thì lập tức run rẩy thành một đống.... nó dường như rất muốn nhảy vụt lên ngay, nhưng cả thân hình tê cứng, như muốn gắn chặt vào chiếc giường hàn ngọc.
Cố Mạn Phi cũng không ngờ chuyện lại đến mức đó, đang định giơ tay ra cầm miếng ngọc lên....
Thì bỗng một tia sáng xanh vụt qua, chiếc vòng biến thành hình dạng của một chiếc vòng xanh trơn bóng rồi lăn một phát rớt xuống nền nhà.
Cố Mạn Phi khẽ nheo mắt, cúi xuống nhặt chiếc vòng lên:
- Thiên Ngoan Ngọc à? Thì ra ngươi còn có thể biến hình mà! Vậy giờ chúng ta cùng ngồi bàn chuyện nhân sinh nào!
Thiên Ngoan Ngọc: "..." không tự chủ mà run hết cả người lên! Nó có một dự cảm không tốt cho lắm.
....
Một khắc sau....
Qua một quá trình trò chuyện " sâu sắc ", khi mà điểm yếu hoàn toàn bị đối phương bắt thóp, Thiên Ngoan Ngọc chỉ đành chấp nhận phục tùng Cố Mạn Phi vô điều kiện.
Ví dụ như, phải gọi nàng là chủ nhân, ví dụ như từ giờ về sau luôn phải giữ hình dạng chiếc vòng ngọc màu xanh đơn giản này để mà xuất hiện....
Lúc này đây, Thiên Ngoan Ngọc đã hoàn toàn biến thân thành hình dạng chiếc vòng ngọc đơn giản ấy mà nằm trong lòng bàn tay Cố Mạn Phi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-vs-ta-vuong/1960005/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.