Đó là dược huyết phong hầu, chỉ cần nuốt vào, chưa đầy năm giây sẽ chết.
Cố Tích Cửu rõ ràng nhìn thấy hắn ta nuốt độc được xuống, nhưng không có ý ngăn cản.
Năm giây trôi qua, mười giây trôi qua, Thiên Linh Thiên vẫn quỳ gối thẳng tắp ở nơi đó, không chết.
Thiên Linh Thiên: "......"
Vì sao độc dược không có tác dụng? Chẳng lẽ vì thời gian quá lâu nên mất tác dụng? Hay đó vốn là một viên dược giả?
Cố Tích Cửu lười biếng nói: "Ta quên nói với ngươi, hương đốt ở trong đại điện này ngoại trừ khiến thân thể ngươi mềm nhũn, nó còn có một tác dụng phụ nho nhỏ, đó là có thể giải trừ hết tất cả những độc dược khác không phải do nó sinh ra. Vì thế, bây giờ cho dù ngươi có uống một chén độc dược cũng đều vô dụng."
Trong đầu Thiên Linh Thiên giống như có hàng vạn con ngựa lao qua, tất cả các con đường đều đã bị chặn, lúc này hắn ta nhất thời cũng không biết phải làm gì.
Cố Tích Cửu đánh ra một thủ thế, đám người Cổ Tàn Mặc bấm tay niệm thần chú, trận pháp phát động, trong tay mỗi người đều phát ra một luồng ánh sáng, tụ lại ở trong không trung, dừng ở trên người Thiên Linh Thiên ——
Thiên Linh Thiên muốn tránh, nhưng cả người hắn ta mềm nhũn, căn bản không thể trốn thoát.
Hắn ta trơ mắt nhìn mình bị ánh sáng năm màu bao phủ, xoay tròn, và một chỗ nào đó trong cơ thể bắt đầu kích động một cách bất an.
Hắn ta biết, đó là cổ trùng. Cổ trùng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713862/chuong-606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.