Mọi người vây xem xung quanh cũng đều bối rối.
Nếu như không phải có Cổ đường chủ thẩm án, những người không liên quan sẽ không nhịn được, mở miệng hỏi để giải tỏa nghi ngờ.
Cổ Tàn Mặc chậm rãi lại nói một câu: "Kho linh thạch không bị mất trộm, cũng không thiếu một viên!"
Mọi người: "......"
Trái tim Thiên Linh Thiên đập thình thịch: "Cái gì...... ý gì? Nếu...... nếu không bị mất trộm, vậy vì sao lại bắt Linh Thiên......" Hắn ta mơ hồ nhận ra có điều không ổn.
"Ý trên mặt chữ." Cổ Tàn Mặc nói với giọng băng hàn: "Mặc dù ngươi không trộm kho linh thạch, nhưng ngươi xác thật đã ăn trộm một thứ, so với trộm linh thạch còn ghê tởm hơn!" Ông quay đầu nhìn về phía sau bình phong: "Linh Vũ, Tích Cửu, các ngươi có thể ra đây."
Khi Cố Tích Cửu và Thiên Linh Vũ thản nhiên bước ra, toàn bộ ánh mắt đều ngưng tụ ở trên người bọn họ.
Có tò mò, có buồn bực, có khó hiểu, có người mẫn cảm nhận thấy có một vở tuồng sắp được trình diễn.
Thiên Linh Thiên thay đổi sắc mặt, hai chân quỳ gối nơi đó bắt đầu có chút run rẩy, có một loại cảm giác sợ hãi giống như trước ngày tận thế.
Sau khi Cố Tích Cửu và Thiên Linh Vũ lên sân khấu, trò hay cuối cùng cũng được trình diễn tới hồi cao trào.
Cố Tích Cửu nói thẳng ra chuyện Thiên Linh Vũ bị trúng cổ độc có liên quan tới Thiên Linh Thiên......
Lần này nàng thật sự nắm được chứng cứ xác thực, nói rõ ràng mọi chuyện.
Bốn vị trưởng lão hình phạt đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713860/chuong-604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.