Cố Tích Cửu cau mày, nàng không thích vòng vo, dưới chân dừng lại, rất dứt khoát hỏi Vân Thanh La: "Đạo bất đồng khó lòng hợp tác, ngươi có việc nói thẳng."
Trong mắt Vân Thanh La xẹt qua một chút đau xót: "Tích Cửu, có phải ngươi hận ta hay không?"
"Hả?" Cố Tích Cửu nhướng mày, nàng không hận nàng ta, nhưng có chút khinh thường nhân phẩm nàng ta.
Rốt cuộc, nàng đã từng cho rằng nàng ta đã đưa cho mình thứ tốt, kết quả thứ kia gần như hại nàng.
Nếu không phải Tả thiên sư thuận tay tịch thu nó giúp nàng, chỉ sợ lúc nàng ở trong rừng rậm hắc ám, thứ đó đã giết chết nàng!
Cố Tích Cửu vẫn luôn cân nhắc làm thế nào lừa lại nàng ta, chẳng qua còn chưa chờ nàng cân nhắc, Vân Thanh La đã chạy tới trước mặt nàng!
"Cố cô nương, có phải ngươi hận ta đoạt Tả thiên sư của ngươi hay không? Nhưng, chẳng phải ngươi đã giải trừ hôn ước với hắn rồi hay sao? Cho dù ta chiếm đoạt hắn cũng không sao, đúng không?" Vân Thanh La nhấp cái miệng nhỏ, dường như có chút khó hiểu.
Cố Tích Cửu: "......" Nàng bỗng nhiên có ý niệm muốn đoạt lấy Tả thiên sư! Không vì cái gì khác, chỉ vì muốn chọc giận nàng ta!
Nàng nhẹ nhàng cười: "Hôn ước bị giải trừ vẫn có thể đính lại một lần nữa, điều đó không có nghĩa ta và hắn vô duyên. Vân Thanh La, chúng ta hãy cạnh tranh công bằng." Nàng xoay người muốn đi.
Vân Thanh La không thể chịu nổi: "Cố Tích Cửu, ngươi lấy tự tin từ đâu ra? Ngươi thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713796/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.