"Đại ngao! Dừng!" Cố Tích Cửu nhảy tới, trực tiếp xuyên ra khỏi kết giới, kéo lấy vỏ ngao!
Đại ngao ngây người ngẩn ngơ, không dám khép vỏ lại, đôi mắt vẫn đỏ như máu, biến hóa thành tiểu oa nhi, bắt đầu khóc lớn: "Chủ nhân, bọn họ muốn giết ta! Ta muốn ăn bọn họ! Bọn họ vẫn không cho ta ăn cơm, ta đói quá, chết cũng muốn no bụng"
Cố Tích Cửu kéo hai học sinh kia vẫn đang ngây người ngẩn ngơ, sau đó ôm lấy tiểu oa nhi: "Ngươi sẽ không chết, ta sẽ không để bọn họ giết ngươi."
Tiểu oa nhi khóc đến nỗi nước mắt giàn giụa như mưa, vô cùng ủy khuất: "Nhưng vừa rồi ngươi vẫn luôn ở bên cạnh nhìn xem, không hề ngăn cản......"
"Đại ngao, tin tưởng ta, tất cả đều vì muốn rửa sạch oan khuất cho ngươi. Ta sẽ không thật sự bỏ rơi ngươi." Cố Tích Cửu trấn an nó.
"Thật ư?" Đại ngao bán tín bán nghi.
"Thật hơn vàng!"
Cố Tích Cửu trấn an đại ngao xong, thi lễ với thánh tôn: "Thánh tôn đại nhân, có thể cho phép Tích Cửu tự mình điều tra vụ án này hay không?"
Thánh tôn gật đầu: "Có thể." Hắn quét ánh mắt một vòng, nhận ra những người khác ở trong đại sảnh đều có chút bối rối, trong khi tiểu Tích Cửu của hắn lại hoàn toàn hiểu được dụng ý của hắn. Đây là một nha đầu thông minh tuyệt đỉnh!Ánh mắt hắn hiện lên vui mừng, nhưng cũng hiện lên một chút đau đớn, chẳng qua đau đớn kia lướt qua rất nhanh, đã biến mất trước khi người khác có thể nhận ra.
Đôi mắt Cố Tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713776/chuong-520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.