Con ngao bất mãn: "Ngươi muốn đi vệ sinh ở trong phòng? Yên tâm, trời mưa to như vậy sẽ không có người tới. Không cần trông chừng, sẽ không có người nào tới đây nhìn trộm."
Cố Tích Cửu không nói câu nào, bế nó lên, ném ra ngoài cửa: "Ít nói nhảm đi, ở bên ngoài gác đêm."
Con ngao thực sự không thể tin được: "Chủ nhân, mưa to gió lớn thế này, ngươi muốn ta bị mưa xối ở bên ngoài?"
Cố Tích Cửu ôm cánh tay nhìn nó: "Một con ngao như ngươi cũng sợ bị mưa xối?"
Con ngao: "......"
Được thôi, mưa to gió lớn thật sự đúng là thời cơ để nó hấp thu linh khí trời đất, nhưng ngày thường nó tương đối lười, lười đến nỗi lăn bò trên mặt đất để hấp thu......
"Đại ngao, tối nay có khả năng sẽ có người tới gây bất lợi với căn nhà này. Vất vả ngươi, tối nay ngươi canh chừng, ngày mai ta sẽ cho ngươi ăn ngon." Cố Tích Cửu nói với nó.
Vừa nghe có thể được ăn ngon, con ngao lập tức trở nên hăng hái.
Xúc giác của nó cực kỳ nhanh nhạy, có thể cảm nhận được động tĩnh trong phạm vi một dặm, cho dù có một con thỏ đi ngang qua nó cũng có thể nghe thấy.
Hiện tại căn nhà này của Cố Tích Cửu giống như một hòn đảo bị cô lập, sẽ không có người nào lui tới.
Nếu có người xấu muốn tới làm chuyện xấu, nhìn thấy nó đang gác đêm ở bên ngoài đoán chừng sẽ không dám làm, vậy chẳng phải nó phải thức trắng cả đêm để gác hay sao?
Con ngao suy nghĩ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713756/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.